Bài thơ Về quê mùa hạ gợi lên trong lòng con người ta một bức tranh quê vô cùng thân quen. Đó là khi hàng cây xưa dẫn đường bên đồng lúa. Con đò già vẫn nằm cạnh bến vơ vơ bên dòng sông cũ lừng lờ. Và rồi đó mãi là những năm tháng vô cùng ngọt ngào trong lòng của mỗi người.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Con lại về thăm mẹ lúc hạ sang
Nắng tháng năm trên đường làng như lụa
Hàng cây xưa dẫn đường ra đồng lúa
Mơn mởn xanh đang ngậm sữa bên bờ
Con đò già nằm cạnh bến bơ vơ
Dòng sông cũ vẫn lững lờ con nước
Dọc triền đê lang thang con cứ bước
Ký ức quay về thân thuộc không phai
Ngoài bãi bơn còn đó những luống khoai
Ven bến sông vẫn trải dài vạt đỗ
Hàng tre xanh du dương nghe sóng vỗ
Con đò chiều vẫn đợi chở hoàng hôn
Bay qua sông cánh cò trắng cô đơn
Con bướm trắng cứ dập dờn trong gió
Tiếng ve sầu thương ai nghe nức nở
Man mác buồn cho nỗi nhớ không tên
Con đã về đây nhớ lắm mẹ hiền
Thương mẹ già đứng bên hiên chờ đợi
Sợi nhớ sợi thương đan xen vời vợi
Cả một đời mẹ sớm tối nhớ con.
Trên đây là Bài thơ Về quê mùa hạ mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Bức tranh quê ấy cũng chính là nơi có các nhiều kỷ niệm ngọt ngào trong trái tim của bao nhiêu người. Bởi nơi đây có hình bóng của người mẹ đứng bên hiên chờ đợi con về.