Bài thơ Yêu trong mùa thu của Nguyễn Đình Huân gợi lại cho chúng ta những ký ức xưa. Đó là khi thu sắp về và lá vàng cứ rơi rơi trong chiều gió lộng. Để rồi anh trải lòng mình với nỗi nhớ mênh mang. Về nhé em để ta mãi chung đường?
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Không lẽ nào em lại muốn quên anh
Khi chiếc lá non trên cành vẫn biếc
Khi tình ta còn nồng nàn tha thiết
Nỡ lòng nào mình ly biệt em ơi
Thu sắp về lá vàng cũng sắp rơi
Heo may hắt hiu đất trời trở gió
Em có về cùng anh đi trên cỏ
Trải lòng mình trong nỗi nhớ mênh mang
Nắm tay nhau tung tăng giữa thu vàng
Ta quên hết bước chân hoang lạc lối
Nụ hôn ngọt ngào mắt nhìn bối rối
Như ngày nào chúng mình mới vừa yêu
Về đây em hoàng hôn nhuộm tím chiều
Em nhuộm anh bằng bao nhiêu kỷ niệm
Bằng tình yêu bằng thủy chung màu tím
Bằng nụ cười lời âu yếm dễ thương
Về nhé em chúng ta mãi chung đường
Tóc nhạt phai vẫn vấn vương tình cũ
Yêu thương nhau suốt đời còn chưa đủ
Tóc bạc màu mình vẫn cứ yêu nhau
Trên đây Bài thơ Yêu trong mùa thu mà chúng tôi giới thiệu với bạn. Thông qua bài thơ này ta có thể cảm nhận được những khao khát khôn nguôi về một thời. Đó là những yêu thương, nhung nhớ khôn nguôi không nói nên thành lời trong lòng của mỗi người. Hy vọng bạn thích bài thơ này.