Thơ Hay

Chùm thơ chia tay người yêu ngắn, tan nát con tim

Những bài thơ chia tay người yêu ngắn hay, xúc động khiến bao trái tim bị tan nát. Tình yêu là điều kì diệu, thú vị mà ai cũng muốn chìm đắm trong đó, trong niềm hạnh phúc dạt dào. Yêu thì vui nhưng chia tay thì đau, trái tim bị tổn thương đến rỉ máu, nỗi buồn, nỗi đau luôn bủa vây khiến bạn ngộp thở. Ngay dưới đây mời các bạn cùng đọc và cảm nhận những bài thơ chia tay hay dưới đây để hiểu hết tâm trạng đớn đau, chua xót của những người trong cuộc nhé.

Nội Dung

Những bài thơ chia tay người yêu ngắn luôn lay động lòng người. Chia tay, chỉ hai từ thôi nhưng khiến con người ta như chết đi, vùng vẫy trong nỗi đau không lối thoát. Dưới đây là những bài thơ chia tay hay mà chúng tôi sưu tầm, mời các bạn tham khảo nhé.

Thơ: Thiên Gia Bảo

Và như thế em ra đi thầm lặng
Cuối cuộc tình chẳng câu nói chia phôi
Em ra đi bẻ gãy nửa nụ cười
Trái tim tôi cũng héo sầu một nửa…
Bao ngày qua những buồn vui hai đứa
Chẳng thể nào níu giữ bước chân em
Vậy em đi chúc cuộc sống êm đềm
Sẽ thơ mộng như điều em mơ ước…
Tôi tập quên thứ tình không có được
Và yêu thương như gió thoảng xa vời
Nén thật sâu vào quá khứ chôn vùi
Lau nước mắt cho nụ cười sống lại…
Kể từ đây đến muôn đời mãi mãi
Đừng bao giờ tìm lại dấu yêu xưa
Ngày em đi đau khổ đã dư thừa
Tim chết rồi buông tay đừng nuối tiếc…
Mai đôi mình phương trời xa cách biệt
Lần cuối cùng tha thiết gọi tên nhau
Xin đôi mắt đừng trút lệ gieo sầu
Làm yếu lòng người đi thêm day dứt…
Mang cuộc đời ra đổi trao được mất
Ta còn gì ngoài hai chữ đau thương
Khi tình yêu đến đoạn cuối con đường
Trước sau gì cũng chia hai ngã rẽ…
Gần bên nhau nhưng chẳng còn vui vẻ
Trong lòng nhìn về hai hướng xa xôi
Nhịp con tim chẳng hòa quyện nữa rồi
Thì chấp nhận đành thôi không níu kéo.

Thơ: Hạnh Ngọc

Ngày mai này đường đời hai lối rẽ
Cách xa rồi ta vẫn bạn bè nhau?
Bước chân đi lòng vương vấn nghẹn ngào
Đường hai ngả giấu lệ sầu đếm bước.
Ngày mai này trên nẻo đời xuôi ngược
Giữa bộn bề tất bật những lo toan
Người có còn lưu lại chút tình son
Chút nhớ nhung một thời vương hoa nắng?
Mai xa rồi chỉ mình tôi thầm lặng
Nhìn rán chiều thêm trống vắng lẻ loi
Hoa thẫn thờ mây như chẳng muốn trôi
Trong sâu thẳm nặng nỗi buồn thương nhớ.
Ngày mai này hai phương trời cách trở
Giận ông trời xui gặp gỡ làm chi
Để ngậm ngùi khi phải cảnh phân kỳ
Cho lưu luyến chân người đi kẻ ở.

Đã xa rồi người ơi thôi đừng nhớ
Hãy cố quên một thuở đẹp chung đường
Từ bây giờ xếp lại những mến thương
Hãy xem như mối tình duyên không nợ!
Gần rồi xa chuyện xưa nay muôn thuở
Bèo hợp tan cũng là lẽ thường tình
Gác nỗi buồn hướng mắt đón bình minh
Bước tiếp nối đến bến bờ an định.

Thơ: Tùng Trần

Giấc mơ hồng giờ tan vỡ còn đâu
Anh với em chia hai đầu nỗi nhớ
Trời se duyên còn quên ban chữ nợ
Nên đôi ta đành dang dở cuộc tình
Lạc mất nhau đâu phải lỗi do mình
Ngày biệt ly mình lặng thinh không nói
Bởi tiếc thương ngày vui tan quá vội
Nên con tim cứ mang nỗi u sầu
Chúc em tìm được hạnh phúc mai sau
Chóng quên mau chuyện tình buồn một thuở
Đường tương lai ngập tràn hoa đua nở
Kỷ niệm nào em cứ ngỡ chiêm bao
Lỡ kiếp này xin hẹn lại kiếp sau
Mong chúng mình chẳng đau thêm lần nữa
Cũng từ đây con tim này đóng cửa
Bởi đường tình anh chọn lựa là em.

Nếu biết rằng sẽ chẳng gặp lại nhau
Em đã chẳng hẹn nhau đêm ấy nữa
Để quá khứ chỉ còn là thương nhớ
Và tương lai ít ra cũng ngọt ngào.

Nếu biết rằng sẽ chẳng gặp lại nhau
Em đã chẳng đổ cho anh bao tội lỗi
Em đứng lặng mắt nhìn ai không nói
Anh cũng vô tình có hiểu nổi em đâu

Nếu biết rằng sẽ chẳng gặp lại nhau
Em đã chẳng trách anh yêu người khác
Điều đơn giản bây giờ em mới biết
Thì anh xa, anh đã qua xa rồi.

Tôi viết tặng em bài thơ tình cuối
Khi nỗi buỗn gặn nhẫm trái tim anh
Trái tim ấy luôn mong chờ thổn thức
Kể từ chiều thứ 7 anh gặp em
Em xa lạ sao thấy quá thân quen
Cứ như thể có duyên từ kiếp trước
Anh cứ tường từ anh dừng bước
Trren con đường tìm mảnh ghép trái tim
Anh sững sờ câm nín, rồi lặng im
Khi em nói với anh lời từ chôi
Em ơi có phải em quá vội
Quá vội vàng em chưa hiểu tình anh
Tình anh lạnh khi còn chưa kịp nóng
Lại ngủ quên như chưa tỉnh bao giờ
Liệu có phải anh đã quá ngu ngơ
Khi vội vã tin vào tình sét đánh
Anh sẽ không nói những lời có cánh
Từ đáy lòng anh chỉ biết yêu em
Rất có thể anh phải xa em mãi
Suốt đời này anh chúc phúc cho em
Yêu một người là mong người hạnh phúc
Đâu phải tìm mọi cách dữ bên ta
Và giờ đây khi em đã cách xa
Anh viết tặng em bài thơ tình cuối.

Ừ thì hai tiếng chia tay
Từ nay lỗi mộng chia hai lối về
Cung trăng đó ta nguyện thề
Mà nay kỷ niệm tràn về cõi thu

Thâu đêm khói cảnh sương mù
Tình là ảo ảnh phù du phím đàn
Tình sầu tình bước lang thang
Ve sầu ve khóc dỡ dang tình buồn

Thôi đành cắt đứt dây chuông
Thôi không vương vấn tình muôn kiếp sầu

Bài thơ này em viết gửi cho anh
Là bài thơ với nỗi buồn man mác
Không giận hờn cũng không ai phụ bạc
Chỉ là mình đã đổi khác mà thôi

Khoảng cách hai ta có lẽ quá xa vời
Và suy nghĩ cũng của mỗi người cũng thế
Em chẳng thể cứ dửng dưng mặc kệ
Với những gì mình đã trót vấn vương!

Bởi đôi ta chẳng thể bước chung đường
Cố níu kéo cũng ngàn phương cách trở
Anh có thấu bao điều em lo sợ
Về một ngày ta vĩnh viễn mất nhau ?

Chia tay rồi ai mà chẳng đớn đau
Bởi những lúc khơi sâu miền ký ức
Cả những lúc tái tê nơi lồng ngực
Quặn thắt lòng, buốt nhức nỗi niềm riêng

Tình không còn những trong sáng hồn nhiên
Nên lo lắng phút thần tiên dần tắt
Nên sợ hãi chỉ riêng mình góp nhặt
Mảnh vỡ tình trong hiu hắt đắng cay

Em quyết rồi, đã đến lúc chia tay
Vậy anh nhé, nợ duyên này đã hết
Níu làm chi cho lòng thêm mỏi mệt
Em buông rồi, mình kết thúc thôi anh.

Anh chưa hề nói hai tiếng chia tay
Nhưng em hiểu chúng ta nên dừng lại
Khi tình yêu dần dần phai nhạt
Có gì hơn là giải thoát cho nhau

Lời chia tay chưa từng thốt thành câu
Nhưng em hiểu những điều anh không nói
Khi bàn tay không cho nhau hơi ấm
Buông ra thôi… cố nắm để làm gì

Hãy tự chọn cho riêng mình một hướng đi
Chẳng cần giữ những gì không còn nữa
Yêu là biết chấp nhận và buông bỏ
Tiếc làm chi thứ không phải của mình

Không nói chia tay… anh cứ lặng thinh
Nhưng trong lòng chúng mình cùng hiểu rõ
Có những mối tình ra đi lặng lẽ
Câu chia tay chẳng thể nói bằng lời

Bạn đang thất tình? Những bài thơ chia tay buồn muốn khóc dưới đây chính là điểm tựa tinh thần cho bạn. Đừng cố kìm nén cảm xúc, hãy chia sẻ nỗi đau chất chứa trong lòng nhé. Với những lời động viên, chia sẻ của bạn bè, người thân, bạn sẽ vượt qua nỗi đau, nhanh chóng cân bằng lại cuộc sống.

Chia tay rồi anh có nhớ em không
Tình yêu có còn trong lòng một chút
Em vẫn tin tình anh là chân thật
Dành cho em một hạnh phúc đã từng

Chia tay rồi anh muốn nói gì không
Có muốn nhắc chuyện ngày nào hai đứa
Có muốn hỏi em sao quên lời hứa
Yêu đến trăm năm yêu đến bạc đầu

Này anh từ giờ cho đến ngày sau
Em vẫn dõi theo con đường anh bước
Vẫn cứ nhớ anh dẫu rằng chẳng được
Gọi một tiếng chồng như lúc trước kia

Bên anh sáng đèn em cũng thức tới khuya
Chỉ để nhìn anh có yên giấc ngủ
Chỉ để biết rằng quanh anh mọi thứ
Đều bình thường như lúc có em

Lặng lẽ dõi theo dù chẳng gọi tên
Chẳng thể gần bên khi anh đau ốm
Chẳng thể cho nhau những gì nồng ấm
Thì em vẫn mong anh được yên bình

Chia tay rồi anh có thấy vui không?
Chắc là không, vì điều không mong muốn
Trái tim ai cũng chịu nhiều thương tổn
Em quá đau… nên chỉ nghĩ cho mình.

Chia tay rồi, kết thúc một cuộc tình
Để lại tim những vết thương chằng chịt
Ai không đau, bởi đều là máu thịt
Trách móc làm gì, chỉ khiến xót xa…

Chúng ta không cùng nhau đi đến già
Và thực hiện những ước mơ ngày trẻ
Thì hãy cùng với người sau anh nhé!
Đừng để lỡ lầm này dang dở những ước mơ.

Và từ giờ em sẽ viết câu thơ
Kể chuyện mình – một tình yêu cổ tích
Khi về già giở ra xem, cười tít
Có một thời… mình đã được yêu thương.

Chia tay thật rồi phải không anh
Em cứ mơ gương vỡ sẽ lại lành
Như mỗi chiều mặt trời đi vắng
Hừng đông về ánh sáng vây quanh

Chia tay thật rồi phải không anh
Em ngỡ chỉ hôm nay trăng khuyết
Đêm mai thôi lại tròn vành vạnh
Bầu trời khuya huyền ảo lung linh

Chia tay thật rồi phải không anh
Em tưởng lúc này trời đi vắng
Mưa buồn nên tuôn dòng lệ ướt
Lát nữa thôi lại bật nắng vàng

Chia tay thật rồi phải không anh
Em lại nghĩ gió hôm nay ngưng thổi
Nên sóng không trào dâng dữ dội
Mai gió về sóng biển sẽ xôn xao

Bao ước mơ chất chồng cao mãi
Dẫu biết anh đi chẳng trở về
Đôi hàng mi đêm đêm đẫm lệ
Phương trời nào anh có biết không ?

Mình chia tay nhé anh ơi!
Còn gì đâu nữa nói lời phôi pha
Dù cho nước mắt nhạt nhoà
Đắng lòng một khắc nát hoa một lần

Giữ làm chi mối tình câm
Yêu trong đau khổ lỗi lầm đôi ta
Nhớ thương chia nửa phân ra
Đừng đem trách cứ xót xa phận lòng

Bao ngày bao tháng hoài mong
Chỉ thêm gánh nặng đèo bồng trên vai
Con đường phía trước còn dài
Quên thôi anh nhé ngày mai tươi cười

Vấn vương cũ đủ khổ rồi
Đường đời không thể chung đôi đường đời
Níu nhau rách vạt áo thôi
Buông tay tìm cái thảnh thơi anh à!

Níu kéo làm chi chuốc hận sầu
Tình mình đã nhạt có còn đâu.
Ngày vui; Bậu nói yêu nhiều lắm
Tháng hạn; Qua buồn nhớ lại câu…

Chỉ thắm se duyên ta đượm mãi
Tơ hồng buộc chặt mối tình sâu.
Ai ngờ nỗi nhịp cung đàn tắt
Để tím hoàng hôn rớt xuống cầu!

Chia tay nhau tôi về theo gió bụi
những con đường trở lại bỗng xa xôi
còn chút nắng cuối ngày rơi hấp hối
có bao giờ em biết nỗi đau tôi

Lời từ biệt phút cầm tay vội vã
những ngại ngùng theo giòng máu chạy quanh
nụ cười em sao bỗng dưng xa lạ
theo bóng chiều lặng lẽ vụt qua nhanh

Thôi quay về trú ngụ với cô đơn
ở một nơi thiên đường tôi chết đuối
nỗi nhớ em ướt nhòa trong bóng tối
ôi tình yêu xa tít phía mặt trời

Trong giấc mơ thao thức lúc nửa đêm
nghe gió lộng bên kia ngoài khung cửa
hương tóc em vướng đầy trên nhịp thở
bàn tay tôi không khép được nỗi buồn

Ừ! Thì mình đã xa nhau
Tình xưa là nước qua cầu ấy thôi
Sao lòng vẫn thấy bồi hồi
Nghe chừng tàn tạ đôi môi tháng ngày

Ừ! Thì mình đã chia tay
Người đi để lại phương này nhớ thương
Vàng phai chiếc lá bên đường
Tơ trời sót lại vấn vương mây chiều

Mai sau nhớ lấy đôi điều
Tạ tình nhau chỉ thêm nhiều đắng cay
Người đi như khói trên tay
Lụi dần điếu thuốc vàng phai nửa đời

Chia tay! Chia tay!
Câu chuyện tình yêu rồi cũng vào hồi kết
Lóng lánh mắt đen lời ngày xưa da diết
Nụ hôn giờ bàng bạc màu môi

Về đi thôi!
Khi trên gương mặt người hiện lên nụ cười hiu hắt
Thì những ngọn gió heo may se lạnh
Những giọt mưa mùa đông có ý nghĩa gì đâu?

Bài thơ đầu, bài thơ cuối theo nhau
Trốn vào quên lãng
Rồi trong những đêm khuya thanh vắng
Lại bật lên nức nở những cung đàn..

Chia tay! Chia tay!
Khúc nhạc trái tim chẳng bao giờ chịu tắt
Khi người đã một lần lướt tay lên phím hồn ta
Dẫu thanh âm chẳng thể vang xa
Song trong ta tiếng ngân còn mãi mãi

Và như thế em ra đi thầm lặng
Cuối cuộc tình chẳng câu nói chia phôi
Em ra đi bẻ gãy nửa nụ cười
Trái tim tôi cũng héo sầu một nửa…

Bao ngày qua những buồn vui hai đứa
Chẳng thể nào níu giữ bước chân em
Vậy em đi chúc cuộc sống êm đềm
Sẽ thơ mộng như điều em mơ ước…

Tôi tập quên thứ tình không có được
Và yêu thương như gió thoảng xa vời
Nén thật sâu vào quá khứ chôn vùi
Lau nước mắt cho nụ cười sống lại…

Kể từ đây đến muôn đời mãi mãi
Đừng bao giờ tìm lại dấu yêu xưa
Ngày em đi đau khổ đã dư thừa
Tim chết rồi buông tay đừng nuối tiếc…

Mai đôi mình phương trời xa cách biệt
Lần cuối cùng tha thiết gọi tên nhau
Xin đôi mắt đừng trút lệ gieo sầu
Làm yếu lòng người đi thêm day dứt…

Mang cuộc đời ra đổi trao được mất
Ta còn gì ngoài hai chữ đau thương
Khi tình yêu đến đoạn cuối con đường
Trước sau gì cũng chia hai ngã rẽ…

Gần bên nhau nhưng chẳng còn vui vẻ
Trong lòng nhìn về hai hướng xa xôi
Nhịp con tim chẳng hòa quyện nữa rồi
Thì chấp nhận đành thôi không níu kéo.

Em đừng khóc đâu phải tại chúng mình
Mà duyên số chia đường tình đôi ngả
Mọi đau thương anh nhận về tất cả
Người ra đi xin hãy cứ yên lòng…

Anh biết em nhận sính lễ theo chồng
Vì em có nỗi khổ riêng anh hiểu
Phận làm con đặt trên đầu chữ hiếu
Chút tình riêng đành khép lại âm thầm…

Mình xa nhau không phải tại lỗi lầm
Mà phận kiếp đã an bài hai đứa
Nào phải đâu ta vong thề bội hứa
Bởi tình duyên chỉ được có ngần này…

Hỡi cao xanh sao ai nỡ đặt bày
Tình đôi lứa chia lìa nhau dang dở
Để tim yêu chết từ đây muôn thủa
Sẽ ngàn đời mang đau khổ tâm tư…

Chờ kiếp sau chẳng biết đến bao giờ
Nên nức nở mối tình không trọn vẹn
Vẫn còn đây dư âm lời ước nguyện
Mà chúng mình đôi nẻo đã ly tan…

Em đừng khóc khi duyên phận lỡ làng
Vì cuộc sống nẻo quan san vững bước
Dù hôm nay mình chẳng bên nhau được
Nhưng muôn đời anh yêu có em thôi…

Ta than trách cái số phận, cuộc đời
Cho gặp gỡ rồi chia xa mãi mãi
Yêu thương mất chỉ niềm đau đọng lại
Tình chia phôi không phải tại chúng mình

Trên đây là những bài thơ chia tay người yêu hay ngắn, gây xúc động nhất. Uct.edu.vn luôn cập nhật những bài thơ hay, ý nghĩa nhất về cuộc sống, tình yêu, mời các bạn tham khảo nhé. Hẹn gặp lại các bạn ở bài viết sau nhé.

Related posts

Thơ hay tháng 9 – Chùm thơ về mưa buồn mùa thu hay thổn thức nỗi lòng

admin

Bài thơ Trả hết cho em – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

admin

Bài thơ Mùa Noel Năm Ấy – Nhà thơ Phú Sĩ

admin

Leave a Comment