Nhà Thơ Nổi Tiếng

Nhà thơ Nguyễn Ngọc Hưng cùng tập thơ Gọi Trăng phần đầu

Nguyễn Ngọc Hưng là một nhà thơ khiến ai cũng phải khâm phục nghị lực phi thường của ông. Mang trong mình căn bệnh quái ác nhưng ông vẫn nhiệt huyết với sáng tác. Ông luôn đem đến một luồng gió thổi mát tâm hồn bạn đọc và là một tấm gương sáng cho mọi người noi theo

Những bài thơ thể hiện khát khao được sống, được xoa dịu đi nỗi đau cho người khác vì thế những bài thơ ông luôn cuốn hút bạn đọc. Trong đó tập thơ Gọi Trăng được nhiều bạn đọc yêu thích nhất

Hôm nay, uct.edu.vn sẽ dành tặng bạn những bài thơ hay trong tập thơ Gọi Trăng. Đừng bỏ lỡ nhé!

Nội Dung

Vắt mình qua khúc sông sâu
Một “cây” mà đến hai “đầu” lạ chưa?
Bốn mùa dãi nắng dầm mưa
“Chân” ngâm dưới nước “mặt” đưa lên trời
Lặng im không nói một lời
Gồng lưng đỡ bước xe, người qua lại
Thương cầu chăm chỉ nết na
Đêm đêm trăng đến thăm và… tựa “vai”.

Không cần kẻ gạch biên vôi
Sàn gạch cũng thành sân bóng
Cầu môn? Chuyện ấy dễ rồi
Chỉ cần một đôi dép mỏng…
Bố là… “thủ môn ngoại hạng”
Con là “danh thủ nhí”thôi
Quả bóng nhựa thường lăn sệt
Lênh khênh bố phải… bắt ngồi!
Mỗi lần có pha “thủng lưới”
Bố, con cùng vỗ tay cười
Trận đấu chỉ có hai người
Mà cũng rộn ràng ra phết…
Chơi hoài con không biết mệt
Chỉ thương bố mướt mồ hôi
Danh-thủ-con dùng chân sút
Mời thủ-môn-bố nghỉ thôi!

Ban mai theo mẹ ra vườn
Nắng hồng mặt đất gió vương tóc trời
Đôi hàng ớt chín đỏ tươi
Quả nào cũng mỉm cười: tớ cay!
Ngập ngừng, bé khẽ nhón tay
Ô kìa, một trái ớt… bay lên trời.

Không học mà giỏi lội bơi
Bì bà bì bõm rong chơi suốt ngày
Chữ thầy lại trả cho thầy
Ù ù cạc cạc theo bầy trẻ hư…
Xa nhà, muốn viết lá thư
Vắt óc mà nặn một từ không ra
Vịt bầu nhớ mẹ nhớ cha
Lạch bà lạch bạch đi ra đi vào.
Tiếc xưa “nước đổ” qua đầu
Bây giờ “nghe sấm” vịt nào biết chi.

Tiếng ve vàng rộm trời xanh
Nắng hè nhen lửa đốt cành phượng son
Lá thuộc bài ngủ ngon
Bờ tre con cuốc mỏi mòn kêu đêm.
Vầng trăng ngả bóng bên thềm
Trên giàn thiên lý ru êm gió nồm
Ao bèo lặng tiếng cá tôm
Ngàn mây sập cửa, sao Hôm tắt đèn.
Hoa nhài thức với hoa sen
Quyện theo hơi gió hương len lén về
Mít, thơm vườn nội ê hề
Nghiêng đầu trong giấc ngủ mê, bé cười…

Mấy O đom đóm nhỏ
Thắp đèn đi chơi đêm
Tinh nghịch là anh gió
Rủ nhau chơi trốn tìm
Trăng mồng bốn lim dim
Lắng nghe hoà âm Dế
Sương treo nghìn giọt lệ
Ướt nhoè mi cỏ non
Đâu chỉ là ví von
Tháng giêng như trái chín
Bước thời gian bịn rịn
Hương dây dưa khắp trời…

Mỗi lần nghịch ngợm
Làm đau mèo con
Cụp đuôi cún sợ
Chủ cho ăn đòn
Lúc bị rượt đuổi
Cún chạy ngay đuôi
Khi bình yên rồi
Đuôi khoanh tròn lại
Cái đuôi của cún
Biết cười nữa cơ
Mừng đón cô chủ
Vẫy như ngọn cờ
Đuôi cún biết nói
Lại biết… làm thơ
Nếu ai nghi ngờ
Về xem sẽ rõ!

Như những nắm bông tròn
Lon ton theo chân Mẹ
Kìa, mấy chú gà con
Sao mà xinh xắn thế!
Không được bồng được bế
Gà vẫn không khóc nhè
Giỏi hơn nhiều em bé
Nũng mẹ khóc oe oe…
Dễ thương và vui vẻ
Xinh như nắm bông tròn
Em yêu chú Gà con
Không bao giờ quấy Mẹ!

Chiếc lá vẫy tay gọi gió
Bạn ơi, ở lại đây chơi!
Nhưng khi gió dừng cánh lại
Lá kêu: Ủa bạn đâu rồi?
Nghe đấy mà không nói được
Gió bèn phe phẩy cành bay
Lá reo: A! mình đã thấy
Bạn nằm trong cái… vẫy tay!

Rộn ràng trống to trống nhỏ
Tùng dinh ếch cốm đấy mà!
Chẳng biết có gì vui thế
Chẫu chàng, nhái bén… đồng ca?
Vểnh râu nghe ngóng gần xa
Dế càng ngẩn ngơ biết mấy
Hình như lũ nhóc cỏ gà
Cũng tí toé vài điệu gáy…
Đêm nay là đêm gì vậy
Mà nghe náo nức lạ thường
Kìa ai như nhà đom đóm
Thắp đèn đi rẽ màn sương?
Xôi, chè, cam, chuối… toả hương
Thơm đợi muôn bàn tay nhỏ
Hồn nhiên gió chạy khắp đường
Báo tin: Trung thu rồi đó!
A ha! Ngồi bên vệ cỏ
Kéo đàn dế gọi trăng lên…

Bóng râm mát rượi sân nhà
Mát lời ngoại kể: xưa xa lắm rồi
Thuở mẹ cháu còn nằm nôi
Ngoại còn trẻ, gốc khế đôi đã già…
…Yêu cây chớ nghịch rụng hoa
Trái xanh đừng hái… Ấy là ngoại tin
Chát chua khế giữ riêng mình
Ngọt ngon quả chín khế dành tặng ta!
Gió thu lẩy bẩy cành la
Ngoại vin cành bỗng… thiết tha trái vàng
Hồ như có tiếng phụng hoàng
Gọi người… may túi ba gang… đáp đền.

Xanh mươn mướt là
Chiếc ô diệu kỳ
Cơm mưa bất chợt
Che đầu em đi
Búp như ngòi bút
Xoè nở mặt trời
Mỗi cánh hồng rơi
Một con thuyền nhỏ
Hương ngan ngát gió
Xức thơm quanh làng
Hạt bùi hạt bổ
Chè ngon, mứt ngon…
Bão dông không sợ
Nắng gắt vẫn cười
Quê Đồng Tháp Mười
Tên “hoa đẹp nhất”!

Trung thu mở hội trăng ngà
Anh em nhà dế hát ca rộn ràng
Hoa hậu la o dế than
Da đen nhem nhẻm như đang đốt lò
Dế con chơi bản đờn cò
Được thưởng một lá cỏ to nhất vườn
Biểu dương sức mạnh phi thường
Dế trũi ủi đất mở đường công binh
Nhớ qua lắm đận phiêu linh
Dế mèn đoạt giải điền kinh Tô Hoài
Nghe dàn hợp xướng dế choai
Nỗi buồn như cũng rơi ngoài đêm sâu…
Nhìn con cháu một hồi lâu
Dế cụ tiên chỉ vuốt râu… mỉm cười!

Gió đông và sương sớm
Rủ nhau đi hội mùa
Cây gạo gác cổng chùa
Thắp đèn hoa đỏ rực
Trong khói sương sực nức
Tượng Phật mỉm môi cười
Những búp sen hồng tươi
Nép vào nhau chúm chím
Mùa xuân thật kiều diễm
Khi vén mạng sương mờ
Mặt ứng hồng trong nắng
Đất trời xanh mắt thơ…

Vỗ tay nào, vỗ tay nào
Hoan hô bạn Nhái nhảy cao thất trường
Chẫu Chàng cũng được tuyên dương
Vì đại thành tích huy chương nhảy dài
Một trăm mét chẳng nhường ai
Là anh Thỏ trắng có tài chạy nhanh
Đánh đu nhào lộn rất rành
Xà đơn xà kép nổi danh Khỉ vàng
Vẩy vùng bơi lội giỏi giang
Ngỗng con qua mặt dễ dàng Vịt, Ngan
Ốc sên, Rùa nhỏ ngang hàng
Giả xe đạp chậm hai chàng ẵm luôn
Cuộc thi sôi nổi, nhiệt cuồng
Tưởng như không có nỗi buồn ở đây
Vậy mà… ai thế? Ô hay!
Âm thầm giấu mặt vào tay cuộn mình
Ngủ vùi như đã… “hy sinh”
Chẳng quan tâm đến sự tình xung quanh
Thường là mấy chú manh manh
Xúm nhau lay gọi: dậy, anh ba… LƯỜI!
Thể thao vui, khoẻ tuyệt vời
Làm sao vẫn có những người dửng dưng?
Hội tan trong tiếng reo mừng
Lẻ loi LƯỜI bước ngập ngừng theo sau…

Thành phố xa, xa lắm
Đâu mãi tận chân trời
Chân con thì ngắn quá
Biết làm sao, Mẹ ơi!

Phải như chim có cánh
Phải như gió biết bay
Con vù vô thăm Mẹ
Rồi vụt trở về ngay…

Như ngọn đèn lắt lay
Nhà mình giờ buồn lắm
Ba im lặng suốt ngày
Nội thở dài than vãn
Con nhớ lời Mẹ dặn
Không khóc mà… mắt cay!

Trời đã chớm heo may
Quả thị vàng thơm thế
Con viết lá thư này
Gửi mùa thu cho Mẹ.

Mau mau về Mẹ nhé
Mưa uớt mắt con rồi
Nhà có Ba, có Nội
Chỉ thương Mẹ… mồ côi!

Xanh xanh giàn lý trước nhà
Bông như sao nhỏ thiệt là dễ thương
Thoảng thơm thơm thoảng đêm trường
Dịu dàng gió… dịu dàng hương… dịu dàng…
Nghe bà bảo: cháu ngoan nào
Học chăm sẽ gặp… bông-vàng-ước-mơ!
Bài xong, bé lắng tai chờ
Tiếng rơi hoa lý… bất ngờ leng keng!
Một là… bé đựơc cô khen
Hai là… tóc bạc hóa đen cho bà
Còn mỗi điều ước thứ ba…
A ha, bé ước: cả nhà thương nhau!
Leng keng giàn lý mưa sao
Nghiêng đầu trên gối chiêm bao bé cười.

Dê con lắc xắc
Húc, đá lung tung
Chẳng ai chơi cùng
Một mình tha thẩn…

Lợn con nghịch bẩn
Rau cám ướt mềm
Mặt mũi tèm lem
Ai thèm chơi với?

Chỉ tài bơi lội
Lười nhác học hành
Vịt con “nổi danh”
Ù ù cạc cạc!

Bươi rơm bươi rác
Giúp mẹ kiếm mồi
Lại chăm chỉ học
Nhất gà con thôi!

Được cô giáo Ngỗng
Cho mười điểm son
Gà con chiêm chiếp
Chớp đôi mắt tròn.

Dê, Vịt, Lợn con
Cúi đầu xấu hổ
Ai cũng thầm hứa
Noi gương bạn Gà!

Mây xanh là chị
Mât trắng là em
Bay suốt ngày đêm
Đẹp trời cha mẹ…
Kề tai, thỏ thẻ
Chị kể em nghe
Những ngày thơ bé
Thơm như nắng hè
Vàng tiếng ve ve
Đỏ cành phượng vĩ
Xanh màu mắt chị
Trắng tà áo em.
Thật mỏng thật mềm
Không ngừng không nghỉ
Bay suốt ngày đêm
Mây em là chị.
Thương trời cha mẹ
Mưa nắng dãi dầu
Đừng quên em nhé
Mây không đổi màu!

Chích choè thức dậy ban mai
Cành tre sương đọng một vài ngôi sao
Nắng vờn triệu ngón hoa đào
Vuốt ve làn gió xôn xao lá vườn.

Mọt bầy se sẻ dễ thương
Tíu ta tíu tít đến trường học ca
Giải xong bài tập ở nhà
Sân sau, gõ kiến giúp cha dọn vườn.

Lững lờ cá lội dưới mương
Nhìn lên mấy trái ổi ương mỉm cười
Ban mai như bông hồng tươi
Cánh hoa là mỗi một người em yêu!

Ngút ngát xanh đồng gió
Bê con nghểnh cổ nhìn
Rập rờn trên sóng cỏ
Trăm sắc mùa xuân in.
Cỏ non Bê quên gặm
Ngó say đàn Bướm xinh
Trắng vàng nâu tím đỏ
Như dải hoa quanh mình.
Ngẩn ngơ là đôi mắt
Vụng về là bước chân
Chú Bê con rình bắt
Bướm bay xa bay gần.
Sữa thơm Mẹ cho bú
Cỏ ngọt tha hồ ăn
Nghĩ gì Bê cẫng
Sắc lông vàng nắng xuân

Trên đây, uct.edu.vn đã chia sẻ đến bạn chùm thơ Nguyễn Ngọc Hưng trong tập Gọi Trăng đầy hấp dẫn. Mời các bạn đón xem phần cuối cùng những bài thơ đặc sắc. Hy vọng bài viết này sẽ làm hài lòng các bạn. Cảm ơn đã theo dõi bài viết này!

Related posts

Uống Một Ngụm Nước Biển – Tập thơ đặc sắc nhất của Nguyễn Thế Hoàng Linh phần 4

admin

Nhà thơ Nguyễn Đình Chiểu và những bài thơ đặc sắc nhất phần cuối

admin

Bùi Hồng Khanh và những tác phẩm chất chứa tình cảm

admin

Leave a Comment