Thơ Hay

Thơ hay về mùa xuân, những bài thơ căng tràn nhựa sống

tho-hay-ve-mua-xuan-1

Thơ hay về mùa xuân thường mang một sức sống tràn trề với chồi non, lộc biếc,gió mơn man. Mùa xuân được xem là mùa đẹp nhất trong năm, đó được xem là sự khởi đầu cho một năm mới đầy hy vọng và thành công. Cùng nhau lắng đọng cảm xúc với những abif thơ hay này nhé!

Nội Dung

Trải qua mùa đông rét mướt, cây lá trơ trụi, muông thú ngủ đông, tránh rét, con người cũng thu mình lại lạnh lẽo cô đơn, mùa xuân đến, tiết trời chuyển ấm áp, cây nảy chồi xanh lộc biếc, muôn hoa đua nở, nắng xuân ươm vàng góc phố, gió xuân mơn man thịt da, chim chóc lượn vòng véo von ca hát. Vạn vật bừng thức, hồi sinh, mang đến cho con người sự vui tươi, ấm áp. Có lẽ vì thế mà mùa xuân được chọn làm mùa khởi đầu của một năm cũng là mùa đẹp và nhiều ý nghĩa nhất. Chính vì vậy, mùa xuân luôn mang lại nguồn cảm hứng vô tận cho mọi thi nhân.

tho-hay-ve-mua-xuan-1

Xuân về gọi lộc nảy mầm

Xuân về gọi gió mưa dầm sương bay

Xuân về gọi mắt nai say

Xuân về nắng gọi bàn tay dịu mềm

Xuân về hạnh phúc êm đềm

Xuân về xum họp bên thềm đoàn viên

Xuân về ta cúng tất niên

Xuân về nở nụ cười hiền thắm duyên

Xuân về gọi nắng dịu hiền

Xuân về gọi gió ru miền xanh tươi

Xuân về hoa hé nở cười

Xuân về màu lá xanh tươi ngập tràn

Xuân về du lãng miên man

Xuân về thăm thú cảnh quan thế trần

Xuân về đổi kiếp trầm luân

Xuân về kết dính xa gần thăm nhau

Xuân về xanh ngắt một màu

Xuân về mai nở trắng phau núi rừng

Xuân về chim hót tưng bừng

Xuân về gọi gió ngập ngừng tiễn đông

Xuân về hạnh phúc ấm nồng

Xuân về giá buốt của đông lụi tàn

Xuân về gọi hạ mênh mang

Xuân về sức sống căng tràn thật xuân.

(Tác giả: Lãng Du Khách)

Xuân về qua ngõ nhà ta

Để quất sai trái để nhà đoàn viên

Xuân về ru mộng thần tiên

Để mai đào nở đông liền mau qua

Gió xuân se lạnh làn da

Em mặc áo mới thật là xinh tươi

Nắng xuân ấm áp tiếng cười

Của bầy em nhỏ vui chơi trong chiều

Xuân mới mang đến bao điều

Công danh sự nghiệp đạt nhiều ước mơ

Xuân về dệt mộng tình thơ

Lứa đôi hạnh phúc duyên tơ thắm nồng

Xuân về vạn vật ước mong

Già trẻ trai gái trong lòng sướng vui

Cỏ cây hoa lá xinh tươi

Đàn chim ríu rít trong trời mùa xuân.

(Tác giả: Hoàng Trọng Lợi)

tho-hay-ve-mua-xuan-2

Mùa Xuân về trước hiên nhà

Khoác màu áo mới điệu đà thanh tân

Ngoài kia hoa nở đầy sân

Gió xuân hây hẩy trong ngần trinh nguyên

Kể từ mình kết nợ duyên

Mùa Xuân là cả một miền lung linh

Mái nhà chăm chút thêm xinh

Có đầy hơi ấm và tình yêu thương

Nhớ từng buổi sớm tinh sương

Chở em trên khắp phố phường… tìm Xuân

Em mang về những vui mừng

Cho ngôi nhà nhỏ tưng bừng rộn vang

Bàn thờ sắp đặt nghiêm trang

Đầy hương vị tết ghé ngang nhà mình

Du dương khúc nhạc Xuân tình

Từ trong ánh mắt chợt nhìn long lanh

Xuân qua, xuân lại thật nhanh

Vẫn còn rạo rực mộng lành như xưa

Xuyến xao chờ phút giao thừa

Bàn tay nắm chặt đong đưa mắt cười.

(Tác giả: Toàn Tâm Hòa)

Xuân về rực thắm cánh đào

Đung đưa trong nắng đón chào tết sang.

Hoạ mi vui hót rộn ràng,

Hương hoa toả ngát mênh mang đất trời…

Lao xao tiếng gió chơi vơi,

Nắng xuân toả nhẹ, đất trời reo ca.

Dịu dàng trìu mến thiết tha

Anh trao em cả chan hoà niềm yêu.

Xuân sang nói hộ bao điều,

Khát khao nồng cháy những chiều giá đông.

Thẹn thùng đôi má ửng hồng,

Ánh mắt say đắm, hôn nồng trao anh!

Xuân về thắm cả trời xanh,

Ngọt ngào giọng nói yến oanh dịu dàng.

Nụ cười rạng rỡ hân hoan,

Xuân ơi! Xuân đến chứa chan ân tình…!

(Tác giả: Liên Phạm)

tho-hay-ve-mua-xuan-3

Xuân về cánh én lượn bay

Trăm hoa đua nở ngất ngây lòng người

Xuân cho Lộc nẩy chồi tươi

Xuân tô nét thắm nụ cười trẻ thơ

Ban mai điểm giọt sương mờ

Chào Xuân diễn lệ bên bờ cỏ xanh

Xuân ươm nụ biếc trên cành

Đợi tia nắng ấm an lành trổ bông

Xuân mơ ủ nhụy cánh hồng

Gió lùa khe khẽ hương nồng nhẹ bay

Xuân đem hạnh phúc trao tay

Xuân về rực rỡ trời mây sắc hồng.

(Tác giả: Đỗ Lan)

Dải mây trắng đỏ dần trên đỉnh núi,

Sương hồng lam ôm ấp nóc nhà tranh,

Trên con đường viền trắng mép đồi xanh,

Người các ấp tưng bừng ra chợ Tết.

Họ vui vẻ kéo hàng trên cỏ biếc;

Những thằng cu áo đỏ chạy lon xon,

Vài cụ già chống gậy bước lom khom,

Cô yếm thắm che môi cười lặng lẽ.

Thằng em bé nép đầu bên yếm mẹ,

Hai người thôn gánh lợn chạy đi đầu,

Con bò vàng ngộ nghĩnh đuổi theo sau.

Sương trắng rỏ đầu cành như giọt sữa,

Tia nắng tía nháy hoài trong ruộng lúa,

Núi uốn mình trong chiếc áo the xanh,

Đồi thoa son nằm dưới ánh bình minh.

Người mua bán ra vào đầy cổng chợ.

Con trâu đứng vờ rim hai mắt ngủ,

Để lắng nghe người khách nói bô bô.

Anh hàng tranh kĩu kịt quẩy đôi bồ,

Tìm đến chỗ đông người ngồi giở bán.

Một thầy khoá gò lưng trên cánh phản,

Tay mài nghiên hí hoáy viết thơ xuân.

Cụ đồ nho dừng lại vuốt râu cằm,

Miệng nhẩm đọc vài hàng câu đối đỏ.

Bà cụ lão bán hàng bên miếu cổ,

Nước thời gian gội tóc trắng phau phau.

Chú hoa man đầu chít chiếc khăn nâu,

Ngồi xếp lại đống vàng trên mặt chiếu.

Áo cụ lý bị người chen sấn kéo,

Khăn trên đầu đang chít cũng bung ra.

Lũ trẻ con mải ngắm bức tranh gà,

Quên cả chị bên đường đang đứng gọi.

Mấy cô gái ôm nhau cười rũ rượi,

Cạnh anh chàng bán pháo dưới cây đa.

Những mẹt cam đỏ chót tựa son pha.

Thúng gạo nếp đong đầy như núi tuyết,

Con gà trống mào thâm như cục tiết,

Một người mua cầm cẳng dốc lên xem.

Chợ tưng bừng như thế đến gần đêm,

Khi chuông tối bên chùa văng vẳng đánh,

Trên con đường đi các làng hẻo lánh,

Những người quê lũ lượt trở ra về.

Ánh dương vàng trên cỏ kéo lê thê,

Lá đa rụng tơi bời quanh quán chợ.

(Tác giả: Nguyễn Văn Cừ)

Xuân sang tết đến mọi nhà

Con chúc ông bà sức khỏe, an khang

Chúc cô chú bác giàu sang

Một năm sung túc cười vang mỗi ngày

Chúc anh chúc chị học hay

Con ngoan trò giỏi đợi ngày công danh

Chúc cho vạn sự tốt lành

Đinh Dậu năm mới bức tranh xuân ngời.

Xuân đến với mọi gia đình

Mùa xuân vốn là mùa của sự rộn ràng, tươi đẹp, nhưng cũng có những người ngay cả mùa xuân nỗi buồn cũng luôn chất chứa, có lẽ những câu thơ tình mùa xuân cô đơn này sẽ phù hợp với những người như vậy chăng? Mời các bạn cùng xem qua và thưởng thức những áng thơ 7 chữ,thơ tình yêu mùa xuân lãng mạn và tâm trạng sau đây, chúc các bạn vui vẻ bên những áng thơ tình yêu mùa xuân hay!

tho-hay-ve-mua-xuan-4

Ơ kìa tình cũ gặp lại nhau!
Khơi lên gờn gợn giấc mơ đầu
Năm nay nhạt nhòa hơn năm trước
Tím biếc tình yêu đã phai màu

Ơ kìa tình cũ bước qua nhau
Lẳng lặng đong đầy lệ đêm thâu
Trời hỡi tình ơi, sao hờ hững?
Gạn đục xuân tươi buổi sơ đầu

Còn gì lưu luyến để mộng mơ?
Đêm sâu nhung nhớ thuở ban sơ
Tình cũ đi qua cùng người lạ
Trăng khuya lạc bóng ánh xuân mờ!…

Tình đầu, tình cũ hay tình cuối?
Người về nơi ấy có vui không?
Nửa hồn chơ vơ hoài rong ruổi
Một nửa xuân về mãi chờ trông!
(Huỳnh Minh Nhật)

Mùa xuân về cho em
Đầy những lời thương mến
Đêm sao trời ước hẹn
Giọt sương hồng gần bên

Mùa xuân rất êm đềm
Mang ơn đời ân sủng
Đợi chờ tình yêu đến
Thắp vàng lòng bao dung

Mùa xuân vẫn ngại ngùng
Vuốt ve ngàn tia nắng
Lá non còn hữu dụng
Vẽ chân trời dung dăng

Mùa xuân xuống đồng bằng
Chở muôn ngàn nhung nhớ
Tiếng đàn ai tĩnh lặng
Đoá mai vàng nên thơ…
(Trần Minh Hiền)

Lạnh nghe gió bạt mưa phùn
Ba mươi năm những mùa xuân có về
Chạnh lòng phảng phất hồn quê
Có người đi nhặt ước thề ngày xưa

Hàng cây lá đổ lưa thưa
Tháng giêng giá rét cũng vừa xuân sang
Tìm đâu những cánh mai vàng
Lặng trong nỗi nhớ tiếng đàn xa xôi

Khép lòng giấc ngủ mà thôi
Ngày mai đi nhặt mặt trời trong mưa
Mùa xuân đã đến rồi chưa
Giật mình hai mắt suốt mùa trũng sâu

Mùa xuân nghiêng lá khô sầu
Nhớ con phố hẹp tìm nhau thuở nào
Tuổi hồng phiến đá xanh xao
Chợt trên tay vỡ niềm đau cuối đời

Mùa xuân khép bóng mây trôi
Vô tri giấy mực có bồi hồi chăng
Nghe về mưa bụi rêu hoang
Đẫm sương bạc nỗi áo vàng mùa xuân
(Lưu Vĩnh Hạ)

tho-hay-ve-mua-xuan-5

Chắc xuân này mình chẳng gặp nhau đâu
Đường anh đi lắm dãi dầu sương cát
Lối em sang tiếng thương yêu dào dạt
Mỗi chiều về én dáo dác đường bay

Xuân của anh là một khoảng trời say
Với nhớ nhung, với đợi chờ dĩ vãng
Nghe đâu đó trong ngày xuân mới rạng
Em bước qua ngày cũ thật hững hờ

Em vẫn là cô gái áo trăng mơ
Vẫn ngây thơ như cánh xuân ngày tết
Anh rêu phong áo nhuộm màu trắng bệt
Sợ đau thương rơi ướt lối em về

Mình không còn những giây phút đam mê
Em bâng khuâng tình đầu ôm đau xót
Anh tình cuối, ngu ngơ như bất chợt
Rồi khuất xa ánh mắt tự thuở nào

Chắc xuân này mình chẳng gặp nhau đâu
Xuân vẫn tươi cánh mai vàng màu nắng
Nhạn vẫn bay mỗi khi chiều gió lặng
Anh vẫn còn nỗi nhớ gửi về em

Ta không còn những ngày tháng êm đềm
Thì yêu nhau, là xa nhau, mãi mãi
(Huỳnh Minh Nhật)

Anh lạc loài xuân đến giữa trời mây
Trông cánh én tàn đông như vội vã
Phố yêu thương bỗng bây chừ xa lạ
Vắng một người xuân cũng hóa tàn thu?

Xuân đến rồi em còn lạc nơi mô?
Anh vẫn đợi một hồi âm không thấy
Ngóng rồi chờ mỗi sớm mai thức dậy
Ánh mắt nụ cười bờ tóc ngang vai

Em đi rồi xuân đến cũng phôi phai
Mơ gì đâu tình dãi dầu cay đắng
Sợ chiều sang hoàng hôn buồn lẳng lặng
Hiển hiện bóng người sợ đó là em

Chiều dần buông rơi nhung nhớ nhiều thêm
Lá cô đơn, thu rồi, thu, thu mãi
Xuân nơi đâu có khi nào xuân lại?
Khi em xa, xa mãi, mãi xa hoài…
(Huỳnh Minh Nhật)

Chiều buồn hiu hắt mây lang thang
Khói thuốc bềnh bồng rớt phố hoang
Sau bao xót xa là nhung nhớ
Ta hận một người đã sang ngang

Người lạc về đâu? Em tôi ơi
Hoàng hôn phớt nắng lạnh một trời
Gió vít cành xuân trên đọt lá
Chiều tàn ngả bóng giữa trùng khơi

Tình ngút trùng xa, ngút ngàn xa
Cứ đợi rồi chờ, ta với ta
Ánh mắt ai đưa mùa thu tới
Ta lại với ta, dại rồi khờ

Hàng cây thờ thẫn đêm dần xuống
Thẫn thờ phố nhỏ nguyệt gầy buông
Thênh thang thương nhớ như òa khóc
Trăng treo đầu ngõ tự bao giờ…
(Huỳnh Minh Nhật)

Lại một tối ta ngồi ôm đêm vắng
Khói trên môi, xuân rụng dưới hàng cau
Sương bạc trắng bốn bề giăng giăng lạnh
Ánh trăng gầy khuất biệt mái hiên sau

Phố ngủ rồi sao người còn thao thức?
Nhớ thương ai hồi ức trải canh dài
Gió quạnh quẽ ru sầu lên mắt mỏi
Chắc mơ thầm hơi ấm nửa vòng tay

Con đường cũ xuân về không kẻ nhớ
Góc quán quen thôi nhé những hôm chờ
Và vĩnh biệt tháng ngày ta đã mộng
Dẫu chưa tròn ước hẹn một niềm mơ

Tình xa ngái người đi không trở lại
Bốn mùa thu vàng võ lá một chiều
Ta gục đổ dưới phiến hồn hoang hoải
Vẫn dại khờ nhớ mãi thuở vào yêu…
(Huỳnh Minh Nhật)

tho-hay-ve-mua-xuan-6

Nàng xuân chết trời xanh buông tiếng khóc
Mạch sâu khơi gờn gợn sóng hồ thu
Liễu quên rũ thông hững hờ ngưng tiếng
Đàn không dây lạc phím giữa sa mù

Em nằm đó núi rừng vang tiếng gọi
Mưa thôi rơi, suối ngưng chảy, gió buồn
Nắng cũng tắt, trăng khi mờ khi tỏ
Ban mai rồi ta cứ ngỡ hoàng hôn

Sóng thêm vỗ biển ầm ào cuồn cuộn
Mây lang thang trôi mãi chẳng quay về
Hoa rũ cánh Xuân qua, rồi nắng hạ
Lá Thu vàng xào xạc dưới chân đê

Đời quạnh vắng, đông chạnh lòng se lạnh
Người quên ta, tình cũng bỏ quên ta

Em yên giấc nghìn thu ôi băng giá
Ta âm thầm ngày tháng tóc sương pha
Nàng Xuân hỡi! Đành thôi … ta vĩnh biệt
Hẹn tri âm, tương ngộ… Bến Giang hà…
(Hoàng Mai)

Tôi muốn tắt nắng đi

Cho màu đừng nhạt mất;

Tôi muốn buộc gió lại

Cho hương đừng bay đi.

Của ong bướm này đây tuần trăng mật;

Này đây hoa của đồng nội xanh rì;

Này đây lá của cành tơ phơ phất;

Của yến anh này đây khúc tình si.

Và này đây ánh sáng chớp hàng mi;

Mỗi sáng sớm, thần vui hằng gõ cửa;

Tháng giêng ngon như một cặp môi gần;

Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa:

Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.

Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua,

Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già,

Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất.

Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật,

Không cho dài thời trẻ của nhân gian,

Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn,

Nếu đến nữa không phải rằng gặp lại.

Còn trời đất, nhưng chẳng còn tôi mãi,

Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời;

Mùi tháng, năm đều rớm vị chia phôi,

Khắp sông, núi vẫn than thầm tiễn biệt…

Cơn gió xinh thì thào trong lá biếc,

Phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi?

Chim rộn ràng bỗng đứt tiếng reo thi,

Phải chăng sợ độ phai tàn sắp sửa?

Chẳng bao giờ, ôi! Chẳng bao giờ nữa…

Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm,

Ta muốn ôm

Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn;

Ta muốn riết mây đưa và gió lượn,

Ta muốn say cánh bướm với tình yêu,

Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều

Và non nước, và cây, và cỏ rạng,

Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng

Cho no nê thanh sắc của thời tươi;

– Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!

(Tác giả: Xuân Diệu)

Tôi có chờ đâu, có đợi đâu

Ðem chi xuân lại gợi thêm sầu?

– Với tôi, tất cả như vô nghĩa

Tất cả không ngoài nghĩa khổ đau!

Ai đâu trở lại mùa thu trước

Nhặt lấy cho tôi những lá vàng?

Với của hoa tươi, muôn cánh rã

Về đây, đem chắn nẻo xuân sang!

Ai biết hồn tôi say mộng ảo

Ý thu góp lại cản tình xuân?

Có một người nghèo không biết Tết

Mang lì chiếc áo độ thu tàn!

Có đứa trẻ thơ không biết khóc

Vô tình bỗng nổi tiếng cười ran!

Chao ôi! Mong nhớ! Ôi mong nhớ!

Một cánh chim thu lạc cuối ngàn

(Tác giả: Chế Lan Viên)

Xuân yêu thương gieo niềm nhung nhớ,

Ánh mai hồng rực rỡ lung linh.

Không gian thắm đượm ân tình,

Giao hòa, khoảnh khắc bình minh…tuyệt vời !

Nắng Xuân về buông lơi say đắm,

Bao mong chờ đằm thắm thiết tha…

Xuân nồng… trời đất giao thoa,

Cho cây kết nụ trổ hoa tháng ngày.

Xuân hạnh phúc đong đầy nhịp sống,

Câu yêu thương gởi nhắn bao người…

Ươm mầm hy vọng sáng tươi,

Tình Xuân đem đến niềm vui cho đời.

Anh hay chăng khắp trời Xuân mới,

Hương Xuân nồng ngát với ngàn hoa…

Cung thương réo rắc hoan ca,

Cùng Xuân… anh nhé…duyên ta thắm nồng !!

(Tác giả: Hoàng Hôn Tím)

Những bài thơ về mùa xuân ngắn hấp dẫn và đầy ấn tượng luôn được bạn đọc yêu thích và săn đón nhất là mỗi độ xuân về. Đọc những bài thơ này ta ôn lại những chuyện đã qua và khởi đầu cho những dự định và may mắn sắp tới. Hãy cùng nhau theo dõi ngay bây giờ nhé!

Mùa đông vừa đi qua
Cây trong vườn trút lá
Chợt mùa xuân hiện ra
Bật chồi non mượt mà
Bầu trời xanh trong vắt
Thánh thót tiếng chim ca
Ông mặt trời ló ra
Gửi nắng mai làm qua
Bé mở tung cửa sổ
Đón mùa xuân vào nhà

Dung dăng dung dẻ
Dẫn trẻ đi chơi.
Mùa xuân đến rồi
Ánh xuân tươi sáng.
Đám mây bông trắng
Nổi giữa trời xanh.
Gió đưa bồng bềnh
Cao vời lồng lộng.
Vườn thênh thang rộng
Cỏ non xanh rờn.
Hoa đào tươi thắm
Vườn xuân đầm ấm
Ríu rít chim ca.

Cây đào đầu xóm
Lốm đốm nụ hồng.
Chúng em chỉ mong
Mùa đào mau nở.
Bông đào nho nhỏ
Cánh đào hồng tươi.
Hễ thấy hoa cười
Đúng là Tết đến.

Hoa đào trước ngõ
Cười vui sáng hồng
Hoa mai trong vườn
Rung rinh cánh trắng
Sân nhà đầy nắng
Mẹ phơi áo hoa
Em dán tranh gà
Ông treo câu đố
Tết đang vào nhà
Sắp thêm một tuổi
Đất trời nở hoa.

Con dốc vàng nắng xuân
Núi bừng hoa ngũ sắc
Chị em bướm bâng khuâng
Đến soi mình bên thác .
Chị tinh khôi áo trắng
Em biêng biếc áo xanh
Rồi áo hồng, áo đỏ
Một đàn bướm, xinh xinh
Trong rừng chị chim hót
Triền suối anh vượn kêu
Hương hoa lan ngào ngạt
Mùa xuân sao diễm kiều.
Chị em bướm thích quá
Chập chờn đôi cánh mơ
Giữa đôi bờ hoa lá
Cùng nhảy điệu slow

Hoa đào nở đỏ
Hoa mơ trắng ngần
Búp non nhu nhú
Cùng chào mùa xuân.
Rồi cánh mơ rụng
Đào phai hết màu
Cành xanh lá biếc
Mùa xuân về đâu?
A, Em biết rồi!
Mùa xuân rất lạ
Ú tim nắng hè
Ẩn vào chùm quả

Dịu dàng và nhẹ nhàng
Vẫn là chị nắng xuân
Hung hăng hay giận giữ
Là ánh nắng mùa hè
Vàng hoe như muốn khóc
Chẳng ai khác nắng thu
Mùa đông khóc hu hu
Bởi vì không có nắng.

Trên đây chúng tôi đã chia sẻ đến các bạn những bài thơ hay về mùa xuân hấp dẫn đã được chúng tôi chia sẻ trong bài viết này. Với những ý nghĩa sâu sắc gợi sự háo hức trong lòng bạn đọc về một năm mới tốt đẹp hơn. Cảm ơn đã theo dõi bài viết này của chúng tôi nhé! 

Related posts

Bài thơ Em vẫn làm phụ nữ – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

admin

Bài thơ Đến Bao Giờ – Nhà thơ Dương Hoàng

admin

Những câu tỏ tình hay nhất từ phim ngôn tình chuyển thể từ truyện

admin

Leave a Comment