Thơ Hay

Tuyển tập những bài thơ nhớ quê hương đầy cảm xúc hay nhất

Những bài thơ nhớ quê hương đã được nhiều bạn đọc săn đón và chia sẻ rầm rộ trên các trang mạng xã hội lớn. Với những ý nghĩa sâu sắc những bài thơ này như chạm vào trái tim bạn đọc một cách nhẹ nhàng nhất. Dù là ai đang ở bất cứ nơi đâu cũng không thể nào quê đi nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Hãy cùng nhau theo dõi ngay nhé!

Nội Dung

Những bài thơ nhớ quê hương đặc sắc luôn thu hút sự quan tâm của đông đảo bạn đọc. Quê hương là nơi mà mình sinh ra và lớn lên chứa đựng biết bao những kỉ niệm gắn bó thân thiết. Hãy cùng nhau theo dõi ngay bây giờ nhé!

Quê hương là tiếng à ơi
Giọng ru của Mẹ một đời vì con
Quê hương là dãy Trường Sơn
Ngất cao hùng vĩ …núi non chập chùng

Quê hương là vạn anh hùng
Màu xương tuôn đổ trừ hung bạo tràn
Quê hương là dãy giang san
Cà mau – Nam ải vạn ngàn gấm hoa

Là muôn tiếng Mẹ lời Cha
Ấm đời con trẻ bao la biển trời
Quê hương là tiếng ru hời
Câu hò ví dặm … đêm rơi não lòng

Quê hương bóng Mẹ trên đồng
Bóng Cha dưới ruộng …gánh gồng vì con
Quê hương tuổi dại ngày son
Là con diều giấy trên non mãi đùa

Quê hương là ngọn gió lùa
Mẹ che con ngủ…đêm thừa lạnh căm
Năm canh Mẹ thức trọn năm
Vì chồng con…vì cả giang san này

Mặc mưa sa…mặc nắng dày
Quê hương của Mẹ trải đầy trong con
Gian lao Mẹ gánh cho tròn
Dẫu muôn gian khó mỏi mòn bước chân

Cho con điệu hát trong ngần
Cho con trọn vẹn âm vần….Quê hương.

Tôi về tìm lại tuổi thơ
Tìm trong câu hát ầu ơ ví dầu
Tìm về đồng ruộng nương dâu
Dòng sông bến nước cây cầu gốc đa

Tôi về tìm lại hôm qua
Hồn nhiên thơ mộng nô đùa rong chơi
Tuổi thơ ngày ấy đâu rồi
Bao nhiêu ký ức dần trôi ùa về

Chẳng nơi nào đẹp bằng quê
Nhà tranh vách lá tạm che nghèo nàn
Nhưng mà tình nghĩa chứa chan
Chở che đùm bọc cơ hàn sớt chia

Phồn hoa đô thị ngoài kia
Ồn ào náo nhiệt xa lìa tình thân
Bôn ba xuôi ngược bụi trần
Nửa đời nặng gánh vai uằn áo cơm

Về quê lòng thấy vui hơn
Tình thân bè bạn thuở còn đôi mươi
Tôi về tìm lại nụ cười
Bấy lâu lạc lõng chợ đời bon chen

Tôi về tìm bóng thân quen
Bạn trường một thuở sách đèn ngày thơ
Bạn bè một thuở dại khờ
Về ôn kỷ niệm trong mơ ngày nào

Nhớ quê lòng dạ xuyến xao
Về nghe câu hát ngọt ngào đưa nôi
Quê hương khế ngọt ven đồi
Quê hương in dáng mẹ tôi đợi chờ.

Quê hương tôi là những buổi trưa hè
Theo chúng bạn đi bắt ve về nghịch
Vị của bàng…chua chua…mà vẫn thích
Ánh mắt người khúc khích gọi mùa sang

Quê hương tôi là bông lúa chín vàng
Hàng dừa đứng mơ màng trong nắng sớm
Vườn trái cây sai trĩu cành mơn mởn
Có dáng cha đang đứng đợi con về

Từng đàn trâu thong thả chốn đường quê
Tiếng sáo trúc vỗ về trưa nắng hạ
Là dáng mẹ hòa trong từng gốc rạ
Giọt sương đêm trên cành lá gọi mời

Con sẽ về bên mẹ…mẹ hiền ơi
Để được khóc bên những lời an ủi
Được xuýt xoa củ khoai lang nướng củi
Được hòa mình trong khúc hát sông quê

Quê hương ơi…ta nhất định trở về !!!

Quay gót trở về một lần với quê hương
Thương lắm anh ơi vấn vương bao nỗi nhớ
Ký ức tuổi thơ theo năm chờ tháng đợi
Ôm ấp vui buồn theo từng hạt mưa rơi

Hãy lại một lần về chốn cũ anh ơi!
Nơi bến sông xưa còn bên bồi bên lở
Lời hẹn năm nào đời này anh còn nợ
Trăn trở đêm buồn trăn trở khúc nhạc xưa

Hãy lặng nhớ về mùa hoa bưởi đong đưa
Dáng mẹ liêu xiêu nắng đùa trên mái lá
Có kỷ niệm về mối tình cha thắm đỏ
Ru mãi ngọt ngào tuổi thơ đã rời xa

Anh hãy quay về mùa cây lúa trổ hoa
Cánh đồng vàng ươm tình thương còn chan chứa
Cúm núm gọi đàn tiếng kêu còn dang dở
Điệp khúc quê mình còn đợi mãi tình anh.

Những bài thơ 7 chữ về quê hương chứa đựng được nhiều tình cảm sâu sắc lay động hàng triệu trái tim bạn đọc. Dù bạn đang bôn ba xứ người hay ở xa nhà thì quê hương luôn là nơi mà các bạn hướng về mỗi khi cảm thấy cô đơn. Hãy cùng nhau cảm nhận ngay nhé!

Quê tôi đó có tình yêu tha thiết
Mỗi đứa con nơi biền biệt chưa về
Vẫn ngóng lòng nơi ấy mái tranh quê
Có dáng mẹ còn não nề thương nhớ

Quê tôi đó có câu hò mãi nợ
Một lời thề ngày rời bến yêu thương
Dù đi xa cách trở mấy dăm trường
Con tim nhỏ vấn vương hình bóng cũ

Quê tôi đó những mảnh đời vần vũ
Khói lam chiều ấp ủ sưởi lòng nhau
Giọt mồ hôi mằn mặn vẫn khát khao
Niềm hạnh phúc đang dâng trào nơi ấy

Quê tôi đó ngàn đời nay vẫn vậy
Vòng tay người che chở bước thơ ngây
Giờ quay về mái tóc nhuốm màu phai
Vẫn còn thấy đắm say ngàn nỗi nhớ

Quê tôi đó nghĩa ân tình thắm nở
Bạn đời ơi dầu năm tháng đợi chờ
Một ngày về tươi mãi khúc tình thơ
Lời quê mẹ tiếng tơ lòng ấm mãi.

Anh yêu lắm yêu quê mình nhiều lắm
Những cánh đồng trải thảm rộng mênh mông
Tím lục bình bềnh bồng nổi trên sông
Khói bếp thơm vương nồng mùi rơm rạ

Từng chiếc chòi được lợp bằng mái lá
Đêm ra ngồi thả vó bắt cá tôm
Ngó xa xa vài người eo buộc hom
Xoi ếch nhái nơi đường mòn bờ ruộng

Lòng chợt nhớ mùi mắm thơm cà cuống
Chấm dưa cà hoặc rau muống cực ngon
Mấy đứa trẻ nhà bên cười tươi giòn
Nhắc thuở bé mình lon ton cũng thế

Tối rủ nhau ra đầu làng ngồi kể
Chuyện ở trường chuyện chú rể cô dâu
Rồi thỉnh thoảng có đứa chêm một câu
Giọng pha trò cười rung râu rụng rốn

Có những hôm chơi cái trò tìm trốn
Đứa lỡ quên ngủ luôn ở đống rơm
Đứa thì đói chạy về nhà ăn cơm
Mai mới đến lại đơm điều nói dối

Phải nói rằng mình quả thật có lỗi
Với làng quê với nguồn cội ông cha
Bởi đã lâu chẳng thăm lại quê nhà
Xin thứ tha thật lòng mong tha thứ.

Ta về nương gió đồng xanh
Nghe hồn cây cỏ dệt thành hồn quê..

Lắng nghe đất thở bộn bề
Lẫn trong hương lúa ..hương quê nồng nàn
Tiếng đêm âm hưởng đồng hoang
Cuốc kêu gọi bạn, tiếng đàn dế giun..

Lấm lem chân mẹ lội bùn
Trĩu bông lúa chín vàng ươm trên đồng
Tạc vào giữa chốn mênh mông
Hao gầy dáng mẹ lưng còng liêu xiêu

Ta về tìm thủa dấu yêu
Bến sông bờ bãi những chiều xa xưa
Cánh diều no gió tuổi thơ
Lưng trâu cõng những ước mơ thủa nào

Đêm trăng lòng dạ nôn nao
Câu hò vang vọng cồn cào nhớ nhung
Đâu rồi thăm thẳm ánh nhìn..
Bờ môi hé nụ.. Nhịp tim chòng chành..

Bao nhiêu năm sống thị thành
Hồn quê vẫn đẫm ngọt lành trong tôi…!

Yêu quê hương nhớ một thời thơ dại
Tiếng ru hời vọng lại của ngày xưa
Đêm ba mươi nghe tiếng pháo giao thừa
Mùng một tết vào chùa đi lễ phật

Ta lớn lên giữa một thời chật vật
Bao khó khăn lật đật những vui buồn
Và cuộc đời cũng chẳng được sẻ suôn
Khi Đất Nước mang nỗi buồn chia cắt

Tình yêu thương con người luôn gắn chặt
Thấm đẫm buồn se thắt tiếng đạn bom
Nhìn em thơ trong đói rét gầy còm
Bao nỗi khổ mỏi mòn ta day dứt

Rồi tháng năm tiếng quân reo hừng hực
Thống nhất rồi đất nước rực cờ hoa
Tổ Quốc vui thay, xum họp một nhà
Ta vẫn nhớ kỷ niệm xa… ngày ấy.!…

Ai cũng có một quê hương để nhớ
Vết thời gian không thể xóa bao giờ
Thương tuổi thơ những trưa cùng đám bạn
Bắt cá đòng…hỉ hả với bùn dơ

Gió bấc về…cuối vụ…lúa vàng mơ
Đòng cong vút gọi mời mùa thu hoạch
Ruộng khô hạn trơ mình con cá chạch
Cố vẫy vùng tìm đường lách về sông

Quê hương ta mộc mạc những cánh đồng
Ngọt phù sa thượng nguồn…đông vàm cỏ
Nơi chở che cả một thời gian khó
Mồ hôi cha…nước mắt mẹ…chát phèn

Cả cuộc đời làm bạn với bùn đen
Cha mỉm cười khi nức mầm hạt thóc
Đôi vai mẹ nặng quằng bao khó nhọc
Lệ mừng rơi khi khoai bắp xanh màu

Con cá đòng mộc mạc chẳng thanh cao
Mãi thủy chung bên nồi cơm gạo mới
Sao cứ nhớ cứ thèm nơi đầu lưỡi
Có lẽ nào…đó…mùi vị quê hương

Nhớ bồi hồi những kỷ niệm yêu thương
Biết tìm đâu bữa cơm nghèo thuở nhỏ
Bỗng chiều nay nghe mắt mình rát đỏ
Xa lắm rồi ngày xưa đó…Quê ơi.

Đọc những bài thơ về quê hương tôi luôn khiến trái tim bạn đọc rung động mạnh mẽ. Với những ý nghĩa sâu sắc những bài thơ này được nhiều bạn đọc tìm đến mỗi khi cảm thấy nhớ nhà. Hãy cùng nhau theo dõi ngay bây giờ nhé!

Việt Nam đất nước ta ơi
Mênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn
Cánh cò bay lả rập rờn
Mây mờ che đỉnh Trường Sơn sớm chiều
Quê hương biết mấy thân yêu
Bao nhiêu đời đã chịu nhiều thương đau
Mặt người vất vả in sâu
Gái trai cũng một áo nâu nhuộm bùn
Đất nghèo nuôi những anh hùng
Chìm trong máu lửa lại vùng đứng lên
Đạp quân thù xuống đất đen
Súng gươm vứt bỏ lại hiền như xưa
Việt Nam đất nắng chan hoà
Hoa thơm quả ngọt bốn mùa trời xanh
Mắt đen cô gái long lanh
Yêu ai yêu trọn tấm tình thuỷ chung
Đất trăm nghề của trăm vùng
Khách phương xa tới lạ lùng tìm xem
Tay người như có phép tiên
Trên tre lá cũng dệt nghìn bài thơ
Nước bâng khuâng những chuyến đò
Đêm đêm còn vọng câu hò Trương Chi
Đói nghèo nên phải chia ly
Xót xa lòng kẻ rời quê lên đường
Ta đi ta nhớ núi rừng
Ta đi ta nhớ dòng sông vỗ bờ
Nhớ đồng ruộng, nhớ khoai ngô
Bũa cơm rau muống quả cà giòn tan …

Quê hương là gì hở mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều
Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay
Quê hương là con diều biếc
Tuổi thơ con thả trên đồng
Quê hương là con đò nhỏ
Êm đềm khua nước ven sông
Quê hương là cầu tre nhỏ
Mẹ về nón lá nghiêng che
Là hương hoa đồng cỏ nội
Bay trong giấc ngủ đêm hè
Quê hương là vòng tay ấm
Con nằm ngủ giữa mưa đêm
Quê hương là đêm trăng tỏ
Hoa cau rụng trắng ngoài thềm
Quê hương là vàng hoa bí
Là hồng tím giậu mồng tơi
Là đỏ đôi bờ dâm bụt
Màu hoa sen trắng tinh khôi
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương có ai không nhớ …

Quê hương là một tiếng ve
Lời ru của mẹ trưa hè à ơi
Dòng sông con nước đầy vơi
Quê hương là một góc trời tuổi thơ
Quê hương ngày ấy như mơ
Tôi là cậu bé dại khờ đáng yêu
Quê hương là tiếng sáo diều
Là cánh cò trắng chiều chiều chân đê
Quê hương là phiên chợ quê
Chợ trưa mong mẹ mang về bánh đa
Quê hương là một tiếng gà
Bình minh gáy sáng ngân nga xóm làng
Quê hương là cánh đồng vàng
Hương thơm lúa chín mênh mang trời chiều
Quê hương là dáng mẹ yêu
Áo nâu nón lá liêu siêu đi về
Quê hương nhắc tới nhớ ghê
Ai đi xa cũng mong về chốn xưa
Quê hương là những cơn mưa
Quê hương là những hàng dừa ven kinh
Quê hương mang nặng nghĩa tình
Quê hương tôi đó đẹp xinh tuyệt vời
Quê hương ta đó là nơi
Chôn rau cắt rốn người ơi nhớ về.

U tôi ngày ấy mỗi mùa xuân,
Dặm liễu mây bay sắc trắng ngần,
Lại dẫn chúng tôi về nhận họ
Bên miền quê ngoại của hai thân.
Tôi nhớ đi qua những rặng đề,
Những dòng sông trắng lượn ven đê.
Cồn xanh, bãi tía kề liên tiếp,
Người xới cà, ngô rộn bốn bề.
Thúng cắp bên hông, nón đội đầu,
Khuyên vàng, yếm thắm, áo the nâu
Trông u chẳng khác thời con gái
Mắt sáng, môi hồng, má đỏ au.
Chiều mát, đường xa nắng nhạt vàng,
Đoàn người về ấp gánh khoai lang,
Trời xanh cò trắng bay từng lớp,
Xóm chợ lều phơi xác lá bàng.
Tà áo nâu in giữa cánh đồng,
Gió chiều cuốn bụi bốc sau lưng.
Bóng u hay bóng người thôn nữ
Cúi nón mang đi cặp má hồng.
Tới đường làng gặp những người quen.
Ai cũng khen u nết thảo hiền,
Dẫu phải theo chồng thân phận gái
Đường về quê mẹ vẫn không quên.

Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp,
Con thuyền xuôi mái nước song song.
Thuyền về nước lại, sầu trăm ngả;
Củi một cành khô lạc mấy dòng.
Lơ thơ cồn nhỏ gió đìu hiu,
Đâu tiếng làng xa vãn chợ chiều
Nắng xuống, trời lên sâu chót vót;
Sông dài, trời rộng, bến cô liêu.
Bèo giạt về đâu, hàng nối hàng;
Mênh mông không một chuyến đò ngang.
Không cầu gợi chút niềm thân mật,
Lặng lẽ bờ xanh tiếp bãi vàng.
Lớp lớp mây cao đùn núi bạc,
Chim nghiêng cánh nhỏ: bóng chiều sa.
Lòng quê dợn dợn vời con nước,
Không khói hoàng hôn cũng nhớ nhà.

Trên đây chúng tôi đã chia sẻ đến các bạn những bài thơ nhớ quê hương ấn tượng và ý nghĩa nhất. Những bài thơ này chứa đựng nhiều tình cảm sâu sắc và ý nghĩa nhất. Tình cảm đối với quê hương luôn thiêng liêng làm rung động hàng triệu trái tim. Cảm ơn các bạn đã theo dõi bài viết này của chúng tôi nhé!

Related posts

Bài thơ Cảm ơn các thầy cô – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

admin

Trở Về Với Mẹ Ta Thôi (Đồng Đức Bốn) – Bài thơ cảm động nhất

admin

Bài thơ Chỉ cần có em – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

admin

Leave a Comment