Bài thơ Tiễn đưa con tàu là một sáng tác hay của Nguyễn Đình Huân mà chúng tôi muốn giới thiệu với bạn. Con tàu bao giờ cũng gợi cảm xúc của sự chia ly. Đó là nét xót xa đau đớn không nói thành lời. Nhất là khi khung cảnh biển khơi càng làm con người ta thêm buồn.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Tàu anh rẽ sóng ra khơi.
Bỏ em đứng lại bên đời bơ vơ.
Biển xanh sóng vỗ vô bờ.
Người đi sao nỡ hững hờ người ơi.
Cánh buồm khuất bóng chân trời.
Người đi chưa kịp nói lời chia tay.
Tàu anh theo cánh chim bay.
Cô đơn em đứng nơi này lặng im.
Em muốn cùng anh đi tìm.
Tình yêu hạnh phúc con tim nồng nàn.
Cùng anh vượt mọi gian nan.
Bão giông biển cả cơ hàn khổ đau.
Trùng dương vượt sóng bạc đầu.
Cùng nhau cập bến tím màu yêu thương.
Mai sau cùng tới thiên đường.
Ngất ngây hạnh phúc ngát hương cuộc đời.
Tàu đi em nhớ chơi vơi.
Mong anh quay lại nói lời thương yêu.
Đợi anh trên bến chiều chiều.
Thương anh biết nói bao nhiêu cho vừa.
Trên đây là Bài thơ Tiễn đưa con tàu mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Thông qua đó bạn có thể phần nào hiểu được cảm xúc suy tư trong tình yêu. Đó chính là nét chơi vơi, nhớ mong trên bến chiều. Thật khó có ngôn từ nào thể hiển được suy tư đó.