Bài thơ Bến đợi là suy tư của con người ở lại khi tình yêu đã mãi rời đi. Sao nức nở phận má hường và cung trầm réo rắt từng chữ nhớ nhớ thương thương. Và rồi chàng đi với bao lời hẹn ước nơi chiến trường nhưng có ai có thể về lại?
Thơ: Dương Tuấn
Sao mờ nguyệt lạnh tuyết hờn sương
Nức nở bi ai phận má hường
Điệu bổng thẩn thờ câu nhớ nhớ
Cung trầm réo rắt chữ thương thương
Chàng đi biển hẹn tình theo gió
Thiếp ở non thề ái nhạt hương
Loạn thế anh hùng xông chiến trận
Mấy người trở lại bến tiêu tương ?
Trên đây là Bài Bến đợi mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Đó là tâm sự của phận má hồng khi đợi người chinh phu. Bởi chàng đi theo lời thề hẹn biển tình theo gió. Để lại thiếp nơi đây với sự ái ân tình thương năm nào.