Bài thơ Một thời thu xưa của Nguyễn Đình Huân mang chúng ta trở lại với những năm tháng xưa. Đó là khi lá vàng lác đác rụng rơi để rồi anh gom nắng về một thời đã xa. Làm sao nói hết được những sự xót xa khi tình mình đã chỉ còn là dĩ vãng.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Anh về nhặt nắng chiều thu
Chợt nghe có tiếng chim gù chơi vơi
Lá vàng lác đác rụng rơi
Anh gom nắng của một thời đã xa
Xe tơ vá lại tình ta
Tình xưa rách nát như hoa héo tàn
Nhớ khi xưa thuở cơ hàn
Đôi ta ngồi đếm lá vàng bên sông
Cười tươi ánh mắt em trong
Ta mơ đám cưới rượu nồng xe hoa
Giờ đây tình đã nhạt nhoà
Lời thề xưa đã phôi pha cuối trời
Đìu hiu con nước lặng trôi
Con đò còn đó đâu rồi bóng em
Sông quê vẫn chảy êm đềm
Quanh co như dải lụa mềm uốn quanh
Sợi tình ngày ấy mong manh
Em đi bỏ lại mình anh bên đời
Nhìn dòng sông lặng lẽ trôi
Nhớ mùa thu của một thời bên nhau
Trên đây là Bài thơ Một thời thu xưa mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Qua bài thơ này ta có thể cảm nhận được những dấu yêu một thời. Để rồi năm tháng trôi qua mọi thứ cũng chỉ còn lại là dĩ vãng. Hy vọng bạn thấy thích bài thơ này.