Bài thơ Người đã quên ta viết rất buồn và chua xót. Đó là hôm ấy trời không mưa nhưng cũng đã làm lòng anh ngẩn ngơ khôn nguôi. Và rồi ta đã bên nhau một chiều lộng gió với những nụ hôn say đắm bờ môi. Tuy nhiên cuộc đời này không như ý ta mong muốn để rồi thứ còn lại là tiếc nuối khôn nguôi.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Người ta đã quên sao em vẫn nhớ
Chỉ vì em vẫn nặng nợ tình xưa
Nhớ buổi chiều ngày hôm ấy không mưa
Dáng em nghiêng bên gốc dừa soi bóng
Mái tóc em xinh mượt mà đen óng
Gió thổi bay bay như sóng sông quê
Hồn ngẩn ngơ anh quên cả lối về
Anh yêu em và say mê từ đó
Ta bên nhau trong những chiều lộng gió
Nụ hôn ngọt ngào thắm đỏ bờ môi
Một tình yêu không thể nói lên lời
Cùng hẹn ước sẽ suốt đời chung thủy
Nhưng cuộc đời đâu có luôn như ý
Anh lo học hành nuôi chí ngày đêm
Khi chia tay anh đã hứa với em
Ngày trở về mình sẽ nên chồng vợ
Có ai ngờ tình đôi ta dang dở
Một mình em mãi thương nhớ khôn nguôi
Trong con tim in hình bóng một người
Dẫu người đã quên nụ cười ngày ấy
Trên đây là Bài thơ Người đã quên ta mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Thông qua đó ta có thể hiểu thêm phần nào tâm trạng của những con người với mối tình dang dở. đó là khi một mình ta đầy những tiếc nuối khôn nguôi. Nó xót xa và cay đắng muôn phần.