Bài thơ Nhạt phai tím chiều của Nguyễn Đình Huân làm mỗi chúng ta đều nhớ lại cái thuở cắp sách tới trường. Đó là khi hẹn hò với sự ngây thơ và rồi kỷ niệm ấy cũng mãi vấn vương trong lòng của mỗi người. Sau bao nhiêu năm anh vẫn chẳng thể nào quên được hình bóng năm nào.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Nhớ thu xưa lúc hẹn hò
Tình ta cái thuở học trò dễ thương
Giờ đây hai đứa đôi đường
Mà sao cứ mãi vấn vương tình đầu
Lời thề chìm đáy sông sâu
Mùa thu xưa ấy về đâu hỡi người
Tìm đâu ánh mắt nụ cười
Của em ngày đó thắm tươi dịu dàng
Bên nhau ngồi đếm lá vàng
Nắm tay trên bến đò ngang quê nhà
Ngắm dòng sông nước hiền hoà
Ngờ đâu mình phải chia xa đôi dòng
Bên bồi bên lở đục trong.
Em ra đi để ai lòng bâng khuâng.
Thu về em có về không.
Về đi! về với bến sông ngày nào.
Sông quê sóng vỗ dạt dào.
Vắng em con sóng nghẹn ngào nhớ ai.
Chợt nghe có tiếng thở dài.
Hoàng hôn buông xuống nhạt phai tím chiều.
Trên đây là Bài thơ Nhạt phai tím chiều mà chúng tôi đã tìm hiểu và chia sẻ với bạn. Thông qua bài thơ này bạn có thể cảm nhận được những suy tư về năm tháng cũ. Dẫu cho nó đã qua đi rất lâu nhưng trong lòng mỗi người vẫn mãi nhung nhớ. Để rồi khi hoàng hôn buông xuống ta nghe như có tiếng thở dài đâu đây.