Bài thơ Nhớ chuyện ngày xưa là những dòng suy tư của con người ta khi ngày tháng cũ đã được gặp em. Năm ấy em mười sáu với bờ môi mềm và xinh xắn. Cảm ơn trời đã cho ta được gặp nhau. Để rồi bao nhiêu năm vẫn mãi nhớ nhung về ngày tháng năm nào.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Chiều buồn nhớ chuyện ngày xưa
Giữa đường sợ ướt trú mưa bên thềm
Tình cờ ta gặp được em
Lúc mười sáu tuổi tóc mềm môi xinh
Mắt em ướt át đa tình
Cám ơn trời đã cho mình gặp nhau
Trời mưa bong bóng thật lâu
Hình như hiểu ý ta cầu se duyên
Trời chiều những hạt mưa xiên
Ngắm em đứng dưới mái hiên phập phồng
Tự nhiên thấy má em hồng
Anh đứng sát lại em không nói gì
Đôi ta một thuở xuân thì
Bên nhau hôm sớm mùa thi năm nào
Tình nồng ngày ấy ta trao
Nụ hôn say đắm ngọt ngào bờ môi
Ngày xưa giờ đã xa rồi
Tình ta giờ đã chia đôi con đường
Mà sao cứ thấy vấn vương
Nhớ ngày xưa ấy mãi thương một người
Với Bài thơ Nhớ chuyện ngày xưa ta như được tìm về những năm tháng xưa cũ. Đó cũng chính là khi ta nhớ về ngày đã từng được ông trời se duyên cho gặp nhau. Nhưng rồi tình ta bây giờ cũng chỉ là vẫn vương tận đáy lòng này thôi.