Bài thơ Nhớ mùa thu lá đổ của Nguyễn Đình Huân gợi về những năm tháng cũ với đầy những chơi vơi. Đó là khi hoàng hôn mây trắng lặng lẽ trôi và lá vàng rơi nhè nhẹ. Với âm thanh thì thầm càng làm con người ta xao xuyến khôn nguôi. Đó là khi nghĩ về những năm tháng cũ với đầy ắp kỷ niệm.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Mùa thu về mang nỗi nhớ chơi vơi
Chiều hoàng hôn mây trắng trôi lặng lẽ
Lá vàng rơi gió heo may nhè nhẹ
Em có nghe tiếng khe khẽ bước chân
Nghe thì thầm như thu đến rất gần
Lòng chợt thấy nỗi bâng khuâng xao xuyến
Nhớ thu xưa một thời ta lưu luyến
Tay trong tay mình hoà quyện hương thu
Hoa sữa nồng nàn da diết lời ru
Trên vòm cây tiếng chim gù thổn thức
Khu vườn cũ chớm vàng bông hoa cúc
Trái tim hồng trong lồng ngực xốn xang
Chợt thấy tâm hồn thanh thản mênh mang
Ta sánh vai cùng mơ màng say đắm
Má em hồng đôi môi cười tươi thắm
Em nồng nàn cho anh ngắm say mê
Biết không em mùa thu mới đang về
Xa em rồi anh tái tê thương nhớ
Anh nhớ em nhớ thu xưa lá đổ
Nhớ mối tình đã dang dở em ơi
Trên đây là Bài thơ Nhớ mùa thu lá đổ mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Thông qua bài thơ này bạn có thể cảm nhận được những suy tư nỗi niềm khi mùa thu về. Đó là khi anh nhớ em, nhớ mùa thu. Mùa thu khi xưa với những câu chuyện buồn đầy dang dở khôn nguôi.