Bài thơ Nỗi buồn dòng Thạch Hãn của Nguyễn Đình Huân gợi lại cho chúng ta những năm tháng hào hùng của chiến tranh. Đó là khi chiến tranh đã lấy đi bao nhiêu mất mát hy sinh. Và nơi ấy đã làm sáng bừng lên bao nhiêu ánh lửa từ nghĩa trang. Nó cũng ghi lại trong lòng những chiến công rực rỡ.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Cuối tháng bảy lửa đỏ lại cháy lên
Ánh nến như sao sáng trên mộ chí
Rừng rực cháy trong nghĩa trang liệt sĩ
Đất anh hùng thành Quảng Trị năm xưa
Bao năm rồi các anh đã về chưa
Đò Thạch Hãn vẫn đón đưa từ ấy
Dòng sông xưa vẫn bốn mùa xuôi chảy
Còn bao anh nằm dưới đáy sông sâu
Trời đất buồn cũng đổ lệ mưa ngâu
Bao năm qua sao nỗi đau chưa dứt
Trận chiến năm xưa hằn trong ký ức
Ghi mãi trong lòng sáng rực chiến công
Nhớ năm xưa con nước nhuộm màu hồng
Máu các anh đã hoà trong nước biếc
Dẫu hy sinh nhưng tuổi xuân bất diệt
Máu nhuộm cờ cho nước Việt vẹn nguyên
Thống nhất giang sơn tổ quốc bình yên
Chỉ thương thay các mẹ hiền đau khổ
Con mình hy sinh lòng bao thương nhớ
Khi về trời vẫn nặng nợ vì con
Trên đây là Bài thơ Nỗi buồn dòng Thạch Hãn mà chúng tôi giới thiệu với bạn. Thông qua bài thơ này bạn có thể hiểu thêm được những cảm xúc, suy tư dành cho những người đã vĩnh viển ở lại với đất mẹ. Họ đã hy sinh cho hòa bình của Tổ quốc hôm nay.