Bài thơ Viết cho chính mình của Nguyễn Đình Huân như là một lời tâm sự cho cuộc đời. Để rồi đọc lại đó là những suy tư về nỗi nhớ đầy vơi. Có hình ảnh cô em má hồng bên cạnh cùng học cùng chơi năm nào. Chính những ngày tháng xa xưa đó đã làm con người ta vẫn mãi nhớ nhung.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Mình thích thì mình cứ viết.
Viết ra cho chính mình thôi.
Không hay lắm đâu mình biết.
Nhưng như thế mới là đời.
Mình thích thì mình cứ viết.
Về thời thương nhớ đầy vơi.
Có em má hồng mắt biếc.
Bên anh cùng học cùng chơi.
Mình thích thì mình cứ viết.
Sông quê ngày ấy nhẹ trôi.
Lững lờ quanh năm mải miết.
Một thời ta đã từng bơi.
Mình thích thì mình cứ viết.
Về ngày xưa ấy xa xôi.
Bên sông ta soi bóng nguyệt.
Nụ hôn nồng ấm bờ môi.
Mình thích thì mình cứ viết.
Người xưa nay đã xa rồi.
Về phương trời nao biền biệt.
Còn mình ta với đơn côi.
Trên đây là Bài thơ Viết cho chính mình rất hay và đặc sắc. Thông qua đó bạn có thể cảm nhận được những suy tư liên quan tới cuộc đời này. Đó là khi con người ta mãi nhớ nhung về những năm tháng xưa cũ. Bởi năm tháng ấy vô cùng ngọt ngào của mỗi người.