Thơ Hay

Trang Thơ Trần Mạnh Hảo Đậm Chất Trữ Tình Đặc Sắc Phần 3

Thơ Trần Mạnh Hảo mang trong mình một vẻ đẹp khác biệt so với những nhà thơ khác. Thơ ông đặc sắc với ngòi bút tinh tế mộc mạc nhưng chứa đựng chất trữ tình đặc sắc. Ông có một kho tàng thơ lớn góp phần không nhỏ cho nền văn học Việt Nam. Chính sự đóng góp đó mà ông đạt được rất nhiều giải thưởng danh giá về văn học nghệ thuật

Lời thơ của ông giản dị nhưng rất gần gũi khiến độc giả luôn ấn tượng với những bài thơ của ông. Để tiếp nối bài viết trước Trang Thơ Trần Mạnh Hảo Đậm Chất Trữ Tình Đặc Sắc Phần 2 chúng tôi xin mời các bạn đón xem phần 3 ngay bây giờ.

Cùng nhau chia sẻ những suy ngẫm về bài viết với uct.edu.vn nhé!

Nội Dung

Con mọt ăn thanh gỗ xác xơ
Nào biết đâu lửa đã gần kề
Tình yêu đâu phải như loài mọt
Sao đời từng chút rỗng hư vô?

Đêm ngủ, chiêm bao ngờ thấy vợ
Giật mình tay chạm tưởng tình nhân
Ban ngày yêu chết còn chưa sợ
Đêm về sao mộng nỡ cầm chân?

Đêm ngủ mơ hái được hoa mơ
Thức dậy nhìn gương trắng sững sờ
Thời gian bạc nở nhành trên tóc
Đầu mình hoa đốm nỗi phơ phơ

“Trước không thấy người trước
Sau chẳng thấy người sau”
Bởi em làm loá mắt
Ta thấy gì nữa đâu

Ôi những đêm dài anh mất ngủ
Thèm sao ngọn lửa để hình dung
Em là lửa ấy anh về trú
Làm cả đời anh cứ bập bùng

Anh lấy nỗi đau làm mật ong
Chao ôi từng giọt chảy như lòng
Em biết đời ong đi vạn dặm
Chắt cả mùa xuân giọt mật trong

Nhà thơ là ông già nghìn tuổi
Ở trong đứa trẻ mới ra đời
Trí khôn mà giống niềm thơ dại
Như mắt tinh đời hoá khoé môi

Ngày trâu ăn thật nhiều
Đêm về nằm nhai lại
Ta chửa ăn bao nhiêu
Sao ngồi nghiền ngẫm mãi?

Trong hang cóc nhảy ra chơi
Nhảy ra, ngồi đấy, coi trời, nhảy đi
Nhảy đi con cóc làm gì
Muôn năm thời thế cóc thì làm thơ

Anh làm người xem rơi nước mắt
Hoá thân vai chiến sĩ quên mình
Chiến trường xưa đó hay nhà hát?
Đêm nào anh cũng phải hy sinh

Hàn sỹ mặc nhiên cõi tử sinh
Phong sương thôn Vĩ Dạ phong tình
Hồn thơ nằm sóng xoài dương thế
Đợi gái quê về thử tiết trinh

Chí ở đâu rồi phèo ở đây
Thị qua làm nở toét thời nay
Người nam cao quá nên trời thấp
Mòn chút tao thôi để sống mày

Việc làng văn nghệ tắt đèn anh
Lều chõng mà chi lắm đoạn đành
May còn cụ cố nghìn muôn tuổi
Để làm nhà ngói hoá nhà tranh

Lỡ bước sang ngang thời gió mưa
Trăm hoa đua nở mắc mưu lừa
Hỏi nghìn nước giếng thơi miền Bắc
Cứu nổi thiên tài chết khát chưa?

Đất trắng vận vào thành mây trắng
Nguyễn ơi đời đã hoá thành vân
Hồn về rừng cũ làm khoai sắn
Con tốt sang sông chỉ một lần

Một mắt lư đồng, một mắt cua
Chém treo ngành ấy chém a dua
Sông Đà chảy nát tờ hoa cũ
Một đời ăn phở chẳng cần mua…

Ngồi im thì hơi căng
Nhảy hoài e quá mệt
Ta đã toan nghiến răng
Lại sợ trời sấm sét

Ôi trời xanh trời xanh
Anh không thể tranh giành
Với vì sao nhỏ ấy
Mọc trước và sau anh

Hoa thì già trước
Mà quả trẻ sau
Hoa làm râu bạc
Quả làm tí nhau

Quanh em cây cỏ bỗng nhiên kêu
Trời rung như chợt có ai khều
Em có hoá thân thành tạo vật
Mà sao trời cũng dự phần yêu?

Vật rơi thường dễ vỡ
Anh càng rơi càng bền
Vực em thăm thẳm đó
Anh biết mình rơi lên

Ngôi sao như vệt khóc
Cháy thành dòng thơ anh
Sao băng hay roi quất
Vết thương đêm chưa lành

Sao hai đường thẳng song song
Tự dưng lại nhập vào trong cuộc tình
Trong nhau tự đánh đắm mình
Để hai đường thẳng lại hình song song?

Năm mươi năm trước ta không có
Năm mươi năm sau ta chưa sinh
Đời ta phỏng có gì đáng sợ?
Chỉ sợ lòng ta mắc phải mình

Bốn mươi tuổi đời tôi nhìn lại
Thấy minh như bánh cóc lon ton
Chạy theo mưa bụi đi tìm tuổi
Tết đến lòng tôi được trẻ con

Khi bầu trời thành sa mạc cháy
Cánh chim là đôi chân khoẻ thông minh
Tâm hồn anh suốt đời phải chạy
Trên cát khô bỏng rát bản thân mình

Nỗi buồn đêm của lòng đêm
Kéo ra thì ngắn, để nguyên thì dài
Mà đem san sẻ cho ai
Nỗi buồn càng nặng bằng hai nỗi buồn

Thuốc tễ ai phơi đầy mặt đê
Tuổi thơ hí hửng nhặt đem về
Nhờ mẹ sau này con mới biết
Một thời lầm thuốc với phân dê

Nụ đào đang ngủ nhành sương sớm
Giật mình hé mắt vội thành hoa
Trách chi sợi nắng làm hoa thức
Hay tại lời ong ghẹo bướm qua?

Gió máy chi hoài gió máy ơi
Mùa đông giật cánh cửa quên cài
Chỉ mình em giữ mùa thu nổi
Mà chẳng bao giờ em đến chơi

Trái điều hạt chẳng nằm trong ruột
Trái tim anh đập ở ngoài da
Chút lòng giấu mãi mà không được
Chết rồi gan ruột vẫn phơi ra

Khuya rồi mận rụng mái tôn
Ngỡ như ai ném linh hồn lên cao
Sáng ra nhặt trái mận đào
Sợ mình sắp chín đêm sao rụng ngày

Hãy lột da tôi mà làm trống
Sừng tôi xin đẽo chiếc tù và
Thơ ơi nếu hoá thành trâu mộng
Để chết rồi thơ mới nói ra

Chim tu hú gọi mùa hè lưu lạc
Tu hú sao không làm tổ bao giờ?
Tâm hồn anh gởi trong hồn người khác
Trứng đẻ nhờ đời ấp nở thành thơ

Tuổi ta bằng tuổi Adam ấy
Mấy vạn năm rồi vẫn trẻ thơ
Tuổi ta là tuổi toàn nhân loại
Hàng vạn năm sau tuổi vẫn khờ

À ơi từng nỗi tai ương
Ngủ đi nghìn vạn dặm đường chông gai
Dường như biển rộng sông dài
Dồn vào một sợi tóc mai trên đầu?

Ta tự tại như núi
Ta tự tại như trời
Không em dù tự mãi
Tự nào là tự tôi?

Trên tượng đài các nhà cách mạng đứng uy nghi lãng mạn
Họ ngước tới mênh mông tay phác thảo các chân trời
Còn các nhà thơ như Puskin chẳng hạn
Lại cúi xuống mặt đất buồn đau tìm số phận mỗi con người

Soi mặt mà kinh ngạc
Già rồi còn lông tơ
Mượn má mình để mọc
Sợi lông sao ỡm ờ

Số phận cho ta làm mặt thớt
Kể gì thịt cá nát đời nhau
Sinh ra là để người ta chặt
Ta chỉ ăn toàn những vết dao

Chồng chuyên đóng Lữ Bố
Vợ nghề vai Điêu Thuyền
Đêm ngủ mơ quát vợ:
– Đổng Trác còn nằm bên?

Một giọt đèn khêu một nỗi ai
Vòm đêm trôi khuất cửa song ngoài
Chòm sao gió bật tung hàng cúc
Ngực trời cài vội nút sao mai

Trên đây uct.edu.vn đã tiếp nối Trang Thơ Trần Mạnh Hảo Đậm Chất Trữ Tình Đặc Sắc Phần 2 bằng những bài thơ tứ tuyệt hấp dẫn. Những bài thơ trên thể hiện ngòi bút tài hoa cùng khả năng sáng tác thơ trời phú của nhà thơ Trần Mạnh Hảo . Hy vọng bài viết của chúng tôi sẽ làm hài lòng các bạn. Chúng tôi luôn cập nhật những bài viết liên tục hằng ngày. Hãy đồng hành cùng chúng tôi để theo dõi những bài viết đặc sắc nhé! Thân Ái! 

Related posts

Tuyển chọn 102 bài thơ thả thính ngắn hễ thả là dính

admin

Bài thơ Đăng Cao – Tâm trạng buồn đau của nhà thơ Đỗ Phủ

admin

Chia sẻ 69 bài thơ ngắn hay về tình bạn đầy xúc động

admin

Leave a Comment