Truyện Đặc Sắc

Truyện “Trời Hôm Ấy Không Có Gì Đặc Biệt” Đi Cùng Năm Tháng

Trời hôm ấy không có gì đặc biệt là một tác phẩm nổi tiếng của Phan An. Với những lời lẽ hóm hỉnh mộc mạc cùng những câu chuyện không đâu vào đâu nhưng để lại cho chúng ta những suy ngẫm sâu sắc về đời, về con người. Truyện hiện nay đang được rất nhiều bạn trẻ quan tâm và tìm kiếm.

Liệu bạn có tò mò vì sao mà truyVậy hôm nay chúng ta cùng nhau tìm hiểu tác phẩm truyện ấn tượng này nhé!

Tác giả Phan An sinh năm 1984 đang sống và làm việc ở TP HCM. Anh khá cá tính trên trang viết nhưng lại tự nhận không giỏi ở khoản ăn nói trước đám đông.

Dù tác giả không xác định thể loại cho cuốn “Trời hôm ấy không có gì đặc biệt”, ở phần giới thiệu sách, Trần Hữu Dũng gọi đây là tiểu thuyết. “Nhiều lúc, Phan An làm tôi nhớ đến nhân vật Holden Caulfield trong Catcher in the Rye (đã có người dịch là “Bắt trẻ đồng xanh”), tác phẩm kinh điển của nhà văn Mỹ J.D.Salinger…”

Ví dụ, năm lớp ba tôi học chung lớp với thằng Câu. Thật ra tên thật của nó không phải là Câu. Bố nó cũng không phải tên Câu, bố nó tên Bồ hay tên Phao gì đó. Mẹ nó thì tên là Bích. Vì sao người ta gọi nó là Câu tôi không nhớ, hoặc đơn giản là tôi không biết. Tôi chỉ nhớ năm đó cô giáo cho bài tập làm văn như sau “Chó là người bạn lâu đời nhất của con người, cho nên em hãy tả con chó nhà em đi còn chờ gì nữa.” Đó là một đề tập làm văn rất kinh điển, rất cổ kính

Ai trong đời cũng phải tả chó một vài lần, cùng với chú lợn, cô gà trống, bé Hoa mới sinh, cái trống trường em, ông nội vân vân. Có lẽ bạn cũng còn nhớ, trên đời này lợn nào lợn nấy tuyền đều to bằng cái phích nước, gà trống nào gà trống nấy đều vỗ cánh phành phạch gáy gọi bạn dậy học bài mỗi sáng tinh mơ, mẹ bạn bà nào bà nấy lúc nào cũng vừa mới sinh em bé hôm qua,

em bé nhà bạn đứa nào đứa nấy đều có cặp má lúm đồng tiền xinh xắn và cổ tay tròn từng ngấn như tôm hùm, ông nội bạn ông nào ông nấy râu tóc bạc phơ như một ông tiên hay ngồi đánh cờ tướng với ông Tám nhà bên cạnh cũng râu tóc bạc phơ như một ông tiên khác,

bà ngoại bạn bà nào bà nấy đều thường vừa bỏm bẻm nhai trầu vừa kể chuyện Tấm Cám Thạch Sanh cho bạn nghe, còn cái trống trường bạn thì cái nào cái nấy cũng đều kêu tùng tùng như thúc giục bạn hãy đến trường chăm chỉ chuyên cần cho dù đài đang báo bão số bốn gió giật cấp mười một và trụ điện bị thổi ngã bổ chỏng khắp khắp.

Một đôi khi bạn cũng muốn tả con lợn nhà bạn to bằng bà Tư đầu xóm, con gà trống của bạn đang gân cổ gáy thì bị bà chị dâu trùm bao bố cắt cổ lấy bộ tinh hoàn cho ông bố chồng ăn lại sức sau những đêm nhún mông khó nhọc, mẹ bạn suốt ngày ăn mắm cáy sau khi bạn có đứa em gái thứ ba, bố bạn tát mẹ bạn mà bảo là bà mẹ mày cái loại đàn bà không biết đẻ đái đếu gì cả, ông nội bạn trọc đầu vì xạ trị ung thư hay nằm vắt chân chữ ngũ trên bộ ván ngựa mà phê bình chế độ độc tài toàn trị của Saddam Hussein

trong khi bà ngoại bạn ngồi bệt ngoài hiên vừa lần chun quần đếm mấy tờ tiền bán ve chai lúc sáng vừa chửi thằng ăn cắp đểu giả, và cái trống trường bạn nó kêu reng reng như tiếng chuông điện, nhưng vì nhiều lí do chủ quan cũng như khách quan mà người ta không cho bạn được như nguyện. Dù sao thì ở đây tôi cũng không bàn đến những chuyện ngoài lề vô nghĩa ấy. Tôi chỉ bàn đến chuyện con chó.

Với những ai đã từng đọc Quẩn quanh trong tổ, cuốn sách đầu tay của Phan An (Cầm Bùi) thì sẽ không bất ngờ vì lối viết hài hước chua cay, những suy ngẫm sâu sắc của chàng trai sinh năm 1984. Điều đó lại tiếp tục được thể hiện, có phần đặc cứng hơn trong Trời hôm ấy không có gì đặc biệt.

Giáo sư kinh tế học Trần Hữu Dũng khi đọc cuốn sách của một người trẻ như Phan An, bên cạnh việc cảm nhận nó như một cuốn album của một người thợ ảnh trẻ nhưng cực kỳ tinh nhạy, tài ba thì còn cho rằng cuốn sách đã thể hiện “…tuổi trẻ của Phan An nhìn về tương lai với không ít xao xuyến, âu lo. Có cái gì bất ổn (dường như họ cảm thấy như vậy) ở tương lai ấy”, (Trần Hữu Dũng giới thiệu về cuốn sách).

Nét thú vị và cuốn hút hình thành nên thủ pháp của Phan An là những câu dài, đọc đến hụt hơi, cùng những thành ngữ, tiếng lóng mới sản sinh trong giới trẻ mà có lẽ chưa từ điển nào theo kịp (và nếu phải chuyển sang một ngôn ngữ khác thì không dễ dàng). Tiết tấu nhanh trong câu chữ, sự trào dâng của cảm xúc, những liên tưởng của tác giả, cái hoạt náo của ngôn từ, cả cách cố tình ghi “chú thích” một cách rất giễu cợt cho thấy sự tự tin của Phan An, một người trẻ chịu khó để biết, để đọc và có quan điểm riêng.

Sẽ có nhiều độc giả khó tính cho rằng “tiểu thuyết này còn hơi xanh, chưa được chín cho lắm” như dự báo của Trần Hữu Dũng. Điều này cũng không khó thấy khi những con chữ cứ phả ra đôi khi quá liều, cảm giác đôi chỗ tác giả muốn nhồi nhét vào cho thật nhiều. Nếu Phan An tỉnh táo hơn, chắc chắn Trời hôm ấy không có gì đặc biệt sẽ “đặc biệt” hơn.

Trên đây, uct.edu.vn đã cung cấp cho các bạn thông tin của tác giả cũng như tác phẩm truyện đầu tay Trời Hôm Ấy Không Có Gì Đặc Biệt đầy hấp dẫn, để lại suy ngẫm sâu sắc cho người đọc. Các bạn nếu có hứng thú thì tìm mua nhé! Sẽ không hối tiếc đâu. Hãy luôn đồng hành cùng chúng tôi để cập nhật những bài viết hấp dẫn hơn nhé! 

Related posts

Shin – Cậu Bé Bút Chì (Hoạt Hình Màu) [Cùng trải nghiệm]

admin

Leave a Comment