Thơ Hay

Tuyển tập những bài thơ Puskin đi cùng năm tháng phần 1

Những bài thơ Puskin luôn thu hút sự quan tâm mạnh mẽ từ độc giả yêu thơ. Ông là một nhà thơ, nhà văn, nhà viết kịch nổi tiếng người Nga. Được tôn vinh là đại thi hào, Mặt trời thi ca Nga, ông đã có những đóng góp to lớn trong việc phát triển ngôn ngữ văn học Nga hiện đại và là biểu tượng của dòng văn học lãng mạn Nga thế kỷ 19. Hãy cùng nhau tham khảo những trang thơ của ông nhé!

Nội Dung

“Я здесь, Инезилья”
Я здесь, Инезилья,
Я здесь под окном.
Объята Севилья
И мраком и сном.

Исполнен отвагой,
Окутан плащом,
С гитарой и шпагой
Я здесь под окном.

Ты спишь ли? Гитарой
Тебя разбужу.
Проснётся ли старый,
Мечом уложу.

Шелковые петли
К окошку привесь…
Что медлишь?.. Уж нет ли
Соперника здесь?..

Я здесь, Инезилья,
Я здесь под окном.
Объята Севилья
И мраком и сном.

Dịch

Anh đây, Inezil
Đứng chờ em như cũ
Cae thành phố Xevil
Đang chìm trong giấc ngủ
Dưới cửa sổ phòng em
Cùng ghita và kiếm
Anh đang đứng chờ em
Không ngại ngần nguy hiểm
Em ngủ ư? Ghita
Sẽ làm em tỉnh dậy
Nếu cũng tỉnh ông già
Thì kiếm anh chờ đấy
Thòng dây xuống, nhanh lên
Hãy cột vào cửa sổ
Sao chậm thế, hay em
Có chàng nào trong đó?
Anh đây, Inezil
Đứng chờ em như cũ
Cả thành phố Xevil
Đang chìm trong giấc ngủ

Всё призрак, суета,
Всё дрянь и гадость;
Стакан и красота —
Вот жизни радость.
Любовь и вино
Нам нужны равно;
Без них человек
Зевал бы весь век.
К ним лень еще прибавлю,
Лень с ими заодно;
Любовь я с нею славлю,
Она мне льет вино.

Dịch

Bóng ma hay ảo ảnh,
Rác rưởi và nhớp nhơ;
Thuỷ tinh và cái đẹp –
Thú vui đời mộng mơ.

Tình yêu và rượu mạnh
Chúng tôi cần như nhau;
Người mà không có chúng
Ngáp vặt đến đời sau.

Thêm cho hắn chút lười,
Với họ cũng thế thôi;
Tán nàng bằng tình ái,
Nàng đổ rượu cho tôi.

Зачем безвременную скуку
Зловещей думою питать,
И неизбежную разлуку
В унынье робком ожидать?
И так уж близок день страданья!
Один, в тиши пустых полей,
Ты будешь звать воспоминанья
Потерянных тобою дней.
Тогда изгнаньем и могилой,
Несчастный, будешь ты готов
Купить хоть слово девы милой,
Хоть легкий шум ее шагов.

Dịch

Làm chi ấp ủ (nuôi dưỡng) nỗi chán truờng sớm
Bởi (do) điềm gở,
Và cảnh ly biệt không tránh khỏi
Lại đợi chờ trong nỗi buồn khắc khoải (dồn nén)?
Thế rồi ngày đau khổ đã cận kề!
Một mình, trong tĩnh lặng của những cánh đồng trống trải,
Bạn sẽ gợi lại những ký ức (hoài niệm)
Của những ngày mà bạn đã đánh mất.
Khi đó do cám cảnh sự lưu đầy và mồ chôn (chết chóc),
Cảm thấy bị bất hạnh , bạn sẽ sẵn sàng
Mua lấy dù một lời của người con gái thân thương,
Dù một tiếng khẽ khàng của những bước chân em.

В крови горит огонь желанья,
Душа тобой уязвлена,
Лобзай меня: твои лобзанья
Мне слаще мирра и вина.
Склонись ко мне главою нежной,
И да почию безмятежный,
Пока дохнет веселый день
И двигнется ночная тень.
 
Dịch
Trong máu cháy lên ngọn lửa ước mơ,
Tâm hồn bị thương tổn vì em,
Hãy hôn tôi: tình yêu của em
Cho tôi thấy ngọt ngào hơn sự thanh bình và rượu vang. 
Bằng chính sự dịu dàng làm xiêu lòng tôi
Và tôi được (ngủ) an nghỉ yên tĩnh (thanh bình)
Khi ngày vui tàn dần (thở nhẹ)
Và khi bóng đêm đang tới.

Весна, весна, пора любви,
Как тяжко мне твое явленье,
Какое томное волненье
В моей душе, в моей крови…
Как чуждо сердцу наслажденье…
Всё, что ликует и блестит,
Наводит скуку и томленье.

Отдайте мне метель и вьюгу
И зимний долгий мрак ночей.

Dịch

Mùa xuân mùa đẹp của tình yêu
Mà sao lòng nặng nỗi tiêu điều
Rã rời ngơ ngác trong tâm trí
Hồn lười chẳng thiết thú vui chi

Những gì xinh đẹp của mùa Xuân
Cứ ngời lên sáng cứ bâng khuâng
Chỉ làm tôi thấy thêm buồn chán
Mệt mỏi vô ngần bước thế nhân

Hãy giả lại tôi cơn bão tuyết
Cuồng phong cuồn cuộn ở bên lòng
Và màn đêm dằng dặc mùa Đông!

Ночной зефир
Струит эфир,
Бежит,
Шумит,
Гвадалквивир.

Вот взошла луна златая,
Тише… чу… гитары звон…
Вот испанка молодая
Оперлася на балкон.

Ночной зефир
Струит эфир,
Бежит,
Шумит,
Гвадалквивир.

Скинь мантилью, ангел милый,
И явись, как яркий день!
Сквозь чугунные перилы
Ножку дивную продень!

Ночной зефир
Струит эфир,
Бежит,
Шумит,
Гвадалквивир.

Dịch

Con gió đêm khuấy động tầng không.
Guadalvivir cuồn cuộn một dòng.

Trăng lên rồi rải ánh vàng lai láng
Lặng mà nghe… tiếng guitar vang vọng.
Kìa em gái Tây Ban Nha trẻ trung,
Bước ra rồi, em đứng tựa ban công.

Con gió đêm khuấy động tầng không.
Guadalvivir cuồn cuộn một dòng.

Thiên thần hỡi, em hãy bỏ áo choàng,
Và hiển hiện, rạng rỡ như vầng dương!
Hãy đưa chân thon qua những chấn song
Em cứ khoe nhan sắc,đừng ngại ngùng.

Con gió đêm khuấy động tầng không.
Guadalvivir cuồn cuộn một dòng.

Воды глубокие
Плавно текут.
Люди премудрые
Тихо живут.

Dịch

Nước dưới sâu
Chảy êm nhẹ
Người uyên thâm
Sống lặng lẽ.

Ворон к ворону летит,
Ворон ворону кричит:
Ворон! где б нам отобедать?
Как бы нам о том проведать?

Ворон ворону в ответ:
Знаю, будет нам обед;
В чистом поле под ракитой
Богатырь лежит убитый. 

Кем убит и отчего,
Знает сокол лишь его,
Да кобылка вороная,
Да хозяйка молодая. 

Сокол в рощу улетел,
На кобылку недруг сел,
А хозяйка ждет милого
Не убитого, живого.

Dịch

Quạ bay đến bên quạ
Kêu quàng quạc, hỏi nhau:
Bữa trưa ăn nơi đâu,
Trong chúng ta ai biết?

Quạ kháo quạ, rối rít:
Sẽ có bữa no say:
Trên đồng, dưới bóng cây,
Một tráng sĩ nằm chết.

Vì sao? kẻ nào giết?
Chỉ chim ưng biết thôi:
Đó, ngựa chàng bên đồi
Và cô chủ trẻ tuổi…

Chim ưng bay vào rừng,
Kẻ thù trèo lên ngựa,
Cô chủ nhỏ rưng rưng
Chờ hắn bên bậu cửa…

На небесах печальная луна
Встречается с веселою зарею,
Одна горит, другая холодна.
Заря блестит невестой молодою,
Луна пред ней, как мертвая, бледна.
Так встретился, Эльвина, я с тобою.

Dịch

Trên bầu trời, mặt trăng buồn não nuột
Bắt gặp bình minh rạng rỡ, vui tươi
Kẻ cháy bỏng, kẻ thì lạnh buốt
Bình minh như cô dâu, lấp lánh, rạng ngời 
Trăng trước nàng xanh xao như xác chết
Anh gặp em cũng thế, Elvina ơi!

На холмах Грузии лежит ночная мгла;
Шумит Арагва предо мною.
Мне грустно и легко; печаль моя светла;
Печаль моя полна тобою,
Тобой, одной тобой… Унынья моего
Ничто не мучит, не тревожит,
И сердце вновь горит и любит – оттого,
Что не любить оно не может.

Dịch

Trên đồi Gruzi đêm xuống
Aragva dòng cuộn dưới chân
Lòng tôi trong trẻo vô ngần
Nỗi buồn tràn ngập trăm lần tình em
Chỉ có em! Không có gì lay động
Nõi buồn tôi mơ mộng bao nhiêu
Tim tôi lửa cháy như khêu
Vì không có thể không yêu người nào

Бог помочь вам, друзья мои,
В заботах жизни, царской службы,
И на пирах разгульной дружбы,
И в сладких таинствах любви!
Бог помочь вам, друзья мои,
И в бурях, и в житейском горе,
В краю чужом, в пустынном море
И в мрачных пропастях земли!

Dịch

Cầu trời phù hộ, bạn tôi ơi,
Trong mọi lo âu của cuộc đời,
Tiệc tùng phóng đãng tình thân hữu,
Trong cả tình yêu đẹp tuyệt vời!

Cầu trời phù hộ, bạn tôi ơi,
Trong lúc buồn đau bão mịt trời,
Trong hang đen tối lòng sâu đất
Và vùng xa lạ, giữa biển khơi.

Глухой глухого звал к суду судьи глухого,
Глухой кричал: «Моя им сведена корова!» —
«Помилуй,— возопил глухой тому в ответ, —
Сей пустошью владел еще покойный дед».
Судья решил: «Чтоб не было разврата,
Жените молодца, хоть девка виновата».

Dịch

Anh điếc lôi anh điếc ra hầu toà với quan toà điếc
Anh điếc nọ hét thật to:
– “Bẩm quý tòa, nó dắt trộm con bò tôi!”
– Oan cho tôi! – anh điếc kia cố lớn tiếng đáp lời
– Đồng hoang ấy của nhà tôi có từ thời cố nội!”
Quan toà điếc bèn phán – “Nhằm tuyệt diệt dâm ô
Bản toà cho thằng nọ cưới, dầu con kia có tội!”

Нас было много на челне;
Иные парус напрягали,
Другие дружно упирали
В глубь мощны веслы. В тишине
На руль склонясь, наш кормщик умный
В молчанье правил грузный челн;
А я — беспечной веры полн, —
Пловцам я пел… Вдруг лоно волн
Измял с налету вихорь шумный…
Погиб и кормщик и пловец! —
Лишь я, таинственный певец,
На берег выброшен грозою,
Я гимны прежние пою
И ризу влажную мою
Сушу на солнце под скалою

Dịch

Bọn chúng tôi khá đông trên thuyền gỗ
Một số người đang căng buồm trước gió
Còn số kia ra sức đẩy mái chèo
Những mái chèo khổng lồ vào lòng biển
Người thuyền trưởng thông minh ghì tay lái
Điều khiển thuyền đầy ắp giữa bình yên
Và riêng tôi – dầy tin tưởng vô biên
Cất tiếng hát để ngợi ca thuỷ thủ
Nhưng bỗng dưng bão dông tràn sóng dữ
Người lái thuyền và thuỷ thủ hi sinh
Riêng mình tôi – người ca xướng diệu huyền
Được dông tố ném lên bờ thoát chết
Tôi lại hát chính khí ca thuở trước
Đem áo quần ướt sũng ra phơi
Trên tảng đá to dưới ánh nắng mặt trời

Возвратился ночью мельник:
“Жёнка! что за сапоги?”

“Ах ты, пьяница, бездельник!
Где ты видишь сапоги?
Иль мутит тебя лукавый?
Это вёдра! Вёдра! право!”

“Вот уж сорок лет живу,
ни во сне, ни наяву
не видал до этих пор
я на ведрах медных шпор!”

Dịch

Bác thợ xay về nhà ban tối
“Này vợ ơi! Sao có ủng ở đây?”

“Ối chồng ơi, dở tỉnh, dở say!
Anh thấy ủng ở đâu kia chứ?
Hay rượu làm anh lú mất rồi?
Là xô đấy, hai cái xô, thực sự!”

“Bốn mươi năm tôi sống trên đời
Dẫu trong mơ, hay tỉnh giấc, chao ôi
Đến hôm nay tôi chưa hề thấy
Xô nào có cựa giày đồng như vậy!”

Его стихов пленительная сладость
Пройдет веков завистливую даль,
И, внемля им, вздохнет о славе младость,
Утешится безмолвная печаль
И резвая задумается радость.

Dịch

Chất dịu dàng, quyến rũ của thơ ông
Vượt bao trùng thế kỷ đầy ganh ghét
Nghe thơ, tuổi trẻ khao khát quang vinh
Đau buồn thầm kín gặp nguồn an ủi
Và niềm vui rộn rịp phải ngẩn ngơ

Духовной жаждою томим,
В пустыне мрачной я влачился, —
И шестикрылый серафим
На перепутье мне явился.
Перстами легкими как сон
Моих зениц коснулся он.
Отверзлись вещие зеницы,
Как у испуганной орлицы.
Моих ушей коснулся он, —
И их наполнил шум и звон:
И внял я неба содроганье,
И горний ангелов полет,
И гад морских подводный ход,
И дольней лозы прозябанье.
И он к устам моим приник,
И вырвал грешный мой язык,
И празднословный и лукавый,
И жало мудрыя змеи
В уста замершие мои
Вложил десницею кровавой.
И он мне грудь рассек мечом,
И сердце трепетное вынул,
И угль, пылающий огнем,
Во грудь отверстую водвинул.
Как труп в пустыне я лежал,
И бога глас ко мне воззвал:
«Восстань, пророк, и виждь, и внемли,
Исполнись волею моей,
И, обходя моря и земли,
Глаголом жги сердца людей».

Dịch

Hồn tôi dằn vặt khát khao
Tôi đi thơ thẩn lạc vào sa nguyên
Đồng u tối bỗng bừng lên
Thiên thần sáu cánh hiện trên ngả đường
Ngón tay như mộng nhẹ nhàng
Thiên thần động đến bàng hoàng mắt tôi
Mắt tôi bỗng mở rạng ngời
như mắt phượng hoàng soi mấy trùng
Tay tôi vừa chạm tay thần
Bỗng đầy muôn tiếng vang ngân dạt dào
Tôi bỗng hiểu cả trời cao
Hiểu tiên bay bổng ngạt ngào trên non
Hiểu loài thuỷ quái chui luồn
Hiểu công dưới đất cây non nảy chồi
Thiên thần nghiêng xuống hồn tôi
Dứt quăng cái lưỡi lắm lời thị phi
Lưỡi nhiều tội lỗi vứt đi
Giữa đôi môi lạnh tái tê, đặt vào
Tay đang bê bết máu đào
Lưỡi hiền của rắn dồi dào trí khôn
Một gươm thần lại bửa luôn
Ngưc tôi, rút trái tim còn rảy run
Và trong cái ngực chưa hàn
Nhét liền một cục lửa đang cháy hồng
Giữa nơi sa mạc mênh mông
Tôi nằm như cái thây không biết gì
Bỗng trời gọi phán: ” Dậy đi!
Hãy nghe! hỡi bậc tiên tri, hãy nhìn!
Năm châu bốn bể đi liền
Mà đem lời nói đốt tim muôn người!”

О дева-роза, я в оковах;
Но не стыжусь твоих оков:
Так соловей в кустах лавровых,
Пернатый царь лесных певцов,
Близ розы гордой и прекрасной
В неволе сладостной живет
И нежно песни ей поет
Во мраке ночи сладострастной.

Dịch

Bên đoá hồng kiêu kỳ
Có con chim hoạ mi
Loài danh ca sơn cước,
Ngọt ngào lên tiếng hót:
“Nàng hồng ơi, nàng hồng!
Ta trong xiềng trong xích
Nhưng lòng ta thoả thích
Vì xiềng xích của nàng”.
Chim hoạ mi hót vang 
Nhởn nhơ trong nô lệ
Trên bụi cành nguyệt quế,
Cạnh đoá hồng đẹp xinh
Trong bóng đêm hữu tình.

Цветок засохший, безуханный,
Забытый в книге вижу я;
И вот уже мечтою странной
Душа наполнилась моя:

Где цвёл? когда? какой весною?
И долго ль цвёл? И сорван кем,
Чужой, знакомой ли рукою?
И положен сюда зачем?

На память нежного ль свиданья,
Или разлуки роковой,
Иль одинокого гулянья
В тиши полей, в тени лесной?

И жив ли тот, и та жива ли?
И нынче где их уголок?
Или уже они увяли,
Как сей неведомый цветок?

Dịch

Tôi bỗng thấy một bông hoa khô úa
Quên trong trang sách, đã bay hương
Từ đó lòng tôi bao chan chứa
Tràn ngập niềm mơ ước lạ thường:

Hoa nở nơi nao? Xuân nào vậy?
Nở có lâu không? Ai hái đi?
Một bàn tay lạ hay quen đấy?
Hoa đặt vào đây có chuyện gì?

Hoa kỷ niệm ngày vui xum họp?
Hay một chiều bất hạnh chia ly?
Hay buổi dạo chơi lang thang cô độc?
Dưới bóng rừng cây, đồng nội im lì?

Chắc chàng còn sống? Nàng sống chứ?
Không biết bây giờ họ nơi nao?
Hay cả hai người cùng tàn rũ?
Như bông hoa bí ẩn ngày nào?

Trên đây uct.edu.vn đã chia sẻ đến các bạn những bài thơ Puskin đặc sắc vang danh được đông đảo bạn đọc yêu thích nhất. Mời các bạn đón xem phần 2 vào một ngày gần nhất nhé! Đừng quên chia sẻ và đồng hành cùng chúng tôi nha! Thân Ái!

Related posts

Bài thơ Đêm nay Bác không ngủ (Minh Huệ) – Nỗi lòng của một nhân cách lớn

admin

Bài thơ Cái Kén – Nhà thơ Hồng Giang

admin

Bài thơ Hạnh Phúc Muộn Màng – nhà thơ Phú Sĩ

admin

Leave a Comment