Bài thơ Hậu Giang mùa hạ của Nguyễn Đình Huân gợi lại cho chúng ta những suy tư về mảnh đất Hậu Giang. Đó là chốn dịu dàng với dòng sông chảy lơ thơ. Để rồi bao nhiêu năm kỷ niệm xưa vẫn không phai mờ trong tìm này.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Tháng năm về với Hậu Giang
Dòng sông xưa vẫn dịu dàng như mơ
Sông sâu nước chảy lơ thơ
Kỷ niệm xưa vẫn không mờ trong tim
Về đây mải miết đi tìm
Câu hò điệu lý đã chìm đáy sông
Tìm đâu điên điển vàng bông
Lục bình tím biếc bềnh bồng trôi xuôi
Ngày xưa vì một nụ cười
Mà anh mất nửa đời người để quên
Vì đâu sông lở một bên
Để cho nỗi nhớ không tên ngược dòng
Dòng sông nửa đục nửa trong
Dòng đời dữ dội long đong bốn mùa
Về đây tìm lại ngày xưa
Tìm em ngày đó lúc chưa có chồng
Ngày xưa má thắm môi hồng
Giọng hò man mác bên sông ngọt ngào
Nụ cười tỏa nắng em trao
Tình em anh đã ghi vào trong tâm.
Trên đây là Bài thơ Hậu Giang mùa hạ mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Thông qua bài thơ này bạn có thể thêm yêu thêm quý mảnh đất này. Sở dĩ có điều này bởi ở đây có những nhớ thương mênh mông một thời. Đó là hình bóng đã khắc ghi trong lòng con người ta.