Thơ Hay

Tặng bạn những câu thơ hay về yêu xa xúc động nhất

Những câu thơ hay về yêu xa, lắng đọng cảm xúc như thay lời muốn nói của mình đối với một nửa yêu thương. Những câu thơ hay, mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc, vơi đi nỗi buồn, nỗi nhớ chôn giấu tận sâu trái tim mình. Những vần thơ hay được nhiều bạn trẻ chia sẻ, nhận được lời cảm thông và hôt triệu like từ cư dân mạng.

Nội Dung

Tặng bạn chùm thơ nhớ người yêu hay nhất, sâu sắc nhất nhé. Yêu xa chính là một thử thách lớn với đôi bạn trẻ, vượt qua trở ngại về khoảng cách để xây dựng một tổ ấm hạnh phúc bền vững nhất. Các bài thơ như chạm vào nỗi lòng, tâm tư của người trong cuộc, dễ đi sâu vào lòng người.

(Khắc Tâm)

Đêm khuya ngắm ánh trăng vàng
Miên man gợi nhớ muôn ngàn mến thương
Ngày xưa ta học cùng trường
Mến nhau anh khắc chữ thương trong lòng.

Tháng ngày anh đợi, anh mong
Nhưng nào trông thấy bóng hồng năm xưa
Nhớ thương biết mấy cho vừa
Giờ đây anh nhớ chợt mưa trong lòng.

Hỡi người năm cũ nhớ không
Chiều nao anh đứng bờ sông đợi chờ?
Qua bao ngày tháng mộng mơ
Giờ đây anh lại thẫn thờ nhớ ai.

(Hạnh Nguyễn)

Em yêu anh sao cồn cào nỗi nhớ
Nhớ thật nhiều khắc khoải mỗi đêm thâu
Đã nhiều lần em thao thức thật lâu
Để lần tìm thật sâu trong nỗi nhớ

Có những đêm em cuộn mình trăn trở
Hoang hoải tìm hơi thở ấm nồng xưa
Tình yêu anh như cơn gió ban trưa
Thoảng qua rồi để mình em nỗi nhớ

Em và anh hai đứa ở hai bờ
Dòng sông nhớ sao mà dài rộng thế
Em giang tay nhưng sao ôm không xuể
Nỗi nhớ anh tràn trề đến chơi vơi.

Nếu biết yêu mà đau khổ người ơi
Thì em nguyện cả đời xin cô lẻ
Một mình em xin lặng lẽ đơn côi
Để khỏi u sầu, khỏi nhớ người ơi!

( Liên Phạm)

Nhớ em nhớ cả dáng hình
Nhớ lời hò hẹn ngày mình quen nhau
Trao nụ hôn kết duyên đầu
Ngọt ngào, luyến ái khắc sâu trong lòng…

Xa em anh nhớ, anh mong
Anh lưu dáng ngọc ở trong tim mình
Dịu dàng như ánh bình minh
Nồng nàn như sóng ru tình đam mê

Một chiều dạo bước triền đê
Cỏ may bám gấu đi về níu chân
Yêu em xa cũng hoá gần
Bởi em chứa cả mùa xuân ngọt ngào…

Em đẹp như ánh trăng sao
Vẹn tròn son sắc thanh tao, nồng nàn
Tình anh dịu vợi chứa chan,
Gửi hồn theo gió mây ngàn tới em!

(Liên Phạm)

Đêm yên tĩnh em thấy lòng trĩu nặng
Trong tim em sâu đậm bóng hình anh
Hạt sương rơi đọng trên tán lá xanh
Như đồng cảm cùng em niềm thương nhớ

Anh và em hai phương trời cách trở
Có duyên nợ nên gặp gỡ yêu thương
Nhớ tới anh thổn thức cả đêm trường
Trong tim em vấn vương tình xa thẳm

Anh biết không? Em nhớ anh nhiều lắm
Nhớ cồn cào, da diết ở trong tim
Chắc giờ này anh yêu đã ngủ yên
Hay thao thức đắm chìm trong nỗi nhớ…?

Em chỉ ước mình bên nhau muôn thuở
Dẫu biết rằng ta ở cách xa nhau
Những ngọt ngào mà ta đã gửi trao
Lưu giữ mãi không phai màu anh nhé?

Một mình em trong đêm khuya vắng vẻ
Nhớ tới anh em khe khẽ gọi tên
Bao kỷ niệm em khắc mãi trong tim
Anh phương xa, em tìm trong niềm nhớ!

(Phương Nguyễn)

Em nằm thao thức suốt năm canh
Dạ nhớ lời trao giấc mộng lành
Rả rích đêm tàn mưa não nuột
Nghe lòng nức nở nhớ thương anh !

Nhớ mãi anh ơi nét dịu hiền
Ân cần giọng nói, nụ cười duyên
Anh thường vuốt má em rồi nhủ
Đẹp quá em à…giống nữ tiên !

Bên mình phút ấy mặn nồng yêu
Vẫn biết rằng xa sẽ nhớ nhiều
Lã chã mưa hay dòng lệ chảy
Em chìm trong nỗi nhớ cô liêu.

( Phạm Hải Đăng)

Trăng đêm rơi xuống dạ cầu
Ngổn ngang nỗi nhớ lệ sầu tái tê
Anh đi, dạo đó chưa về
Bỏ trăng cùng với câu thề tội em ? !

Gió đưa sợi nhớ vào đêm
Sợi thương ở lại nỗi niềm chờ trông
Người ơi, cách mấy núi sông
Mịt mùng sóng nước mênh mông nỗi buồn !

Trăng treo hiu hắt héo hon
Còn em tím dạ mỏi mòn mong ai
Hoa đào thế chỗ nhành mai
Thương cho bờ giếng vẫn hoài đợi trông

Phải chăng xa mặt cách lòng
Phồn hoa đô hội người không muốn về ?
Có còn nhớ mảnh trăng quê
Mình em gối chiếc tứ bề hẩm hiu !./.

(Đồng Văn Thanh)

Mấy mùa qua em gieo hạt nhớ
Khu vườn tình sắc rộ ái ân
Tổ uyên ương ríu rít vườn xuân
Anh ngây ngất mỗi lần ghé lại.

Cửa hồn em ấm êm bến bãi
Thuyền anh neo ngây dại dưới trăng
Có thể nào hơn thế được không
Nợ duyên kết sinh bông tình nở.

Chồi non biếc xen vào hơi thở
Mọng căng tròn đóng mở hương yêu
Nhịp môi hôn như nước thủy triều
Cường xối xả trào dâng dập dội.

Em rắc hạt nuôi tim bổi hổi
Cho lòng anh sóng nổi, buồm căng
Em mãi là cánh võng ru êm
Nghe rạo rực cuồng điên…không cũ.

Từng hạt nhớ, hạt yêu quyến rũ
Quyện vòm say ươm ủ tháng ngày
Anh lồng em hình bóng vân mây
Lung linh sắc đong đầy hạnh phúc !

(Nguyễn Thị Xuân Hương)

Bất chợt buồn nghe nỗi nhớ xa xôi
Thu hờ hững buông gió lùa kí ức
Còn nhớ hay quên?…nhìn nhau ngờ vực
Một tiếng thở dài thao thức nhói tâm can

Em lục tìm đi qua hết thời gian
Ngơ ngác lạc giữa nghìn trùng nỗi nhớ
Đâu vẫn vẹn nguyên…đâu thành dang dở?
Đã dặn lòng sao cứ trở mình đau…

Nếu đường đời bất chợt nhận ra nhau
Vội vã qua mau hay bồi hồi nán lại
Se sắt nhớ ta của thời vụng dại
Tự hỏi lòng sao yêu lại xa nhau…???

(Phan Thu Hà)

Đêm nằm mơ ngược gió
Chuyến tàu về tuổi thơ
Con sông quê dạo ấy
Nước thủy tinh vỗ bờ

Ruộng choàng khăn màu lúa
Thơm hương sữa đòng đòng
Khói hoàng hôn dát mỏng
Gọi đêm vào mênh mông

Trẻ ríu ran đuổi bắt
Đom đóm cài tóc thơm
Im lặng nghe tim đập
Áo quần mùi rạ rơm

Bát ngát đồi sim chín
Ngọt mọng ngày sau mưa
Môi son màu tím rịm
Khúc khích cùng gió đưa

Củ khoai lùi tươm mật
Đỏ má hồng lọ lem
Vẫn là phần nhiều nhất
Anh để dành cho em

Chao ôi là miền nhớ
Giờ đã xa thật xa
Bàng hoàng khi tỉnh giấc
Chợt ghét oan …tiếng gà !

(Thắng Dê)

Anh trở về

Sao không thấy em đâu?

Sài Gòn hạ

Giấu em lâu kĩ quá

Ta đi hỏi

Từng hàng cây khóm lá

Lá lắc đầu

Khẽ theo gió đong đưa…

Anh trở về

Mong đợi một cơn mưa

Xua cái nắng

Em tôi về trên lối

Mưa Sài Gòn

Cứ tan nhanh thật vội

Như sợ buồn

Làm ướt dấu chân em

Anh trở về

Đêm chập choạng hơi men

Tiếng leng keng

Nhắc đôi mình chung bước

Ánh mắt huyền đen

Dáng buông lơi tha thướt

Em đi rồi

Bỏ phố lại sau lưng

Anh trở về

Bất chợt hoá người dưng

Phố vẫn đông,

Không em,

Thành xa lạ

Vắng em

Ôi Sài Gòn thưa thớt quá!

Tâm sự lòng…

Sẽ xuôi ngược về đâu?

Anh trở về

Vẫn ánh nắng ngập đầu

Vạn chiếc khẩu trang chỉ để chừa đôi mắt

Lạc mất nhau giữa bao người bịt mặt

Anh trở về với nỗi nhớ không tên…

(Lưu Vĩnh Hạ)

Dùng dằng nỗi nhớ không tên
Gối tay trăn trở tìm quên một người
Rêu phong còn đó nụ cười
Em đưa tay giữ tiếng thời gian qua

Giọt buồn trời đổ mưa sa
Ngõ buồn mấy thuở cũng là hư vô
Ngọn đèn khuya bóng đơn côi
Lặng trong tiếng gió tim hơi thở buồn

Trăm năm giấc mộng cuối cùng
Bàn chân khắc khoải tìm chung con đường
Nhạt nhòa mưa rớt bên song
Mà nghe sũng ướt hồn phong rêu buồn

Người đi người có chạnh lòng
Tôi về ôm một nỗi buồn mênh mông
Cô đơn phòng trống lạnh lùng
Mưa như cứ mãi rơi trong tôi hoài

Đâu lầm trọn kiếp thương vay
Đường ngôi mái tóc vì ai lời thề
Xác xơ chiếc lá bên lề
Lặng nghe ngoài phố mưa về nửa đêm

(Thương Giang )

Mới chớm thu ngỡ mùa đông gõ cửa,
Lạnh lòng ai một nỗi nhớ không tên.
Chiều muộn dần không gian phủ màu đen,
Ai vẫn đợi bàn chân quen trở lại?

chớm thu ngỡ mùa đông gõ cửa,
Lạnh lòng ai một nỗi nhớ không tên.
Chiều muộn dần không gian phủ màu đen,
Ai vẫn đợi bàn chân quen trở lại?

Lối xưa cũ giờ gió lùa trống trải,
Khiến tâm tư thêm khắc khoải cồn cào…
Đêm hiện hữu lung linh triệu ánh sao,
Vẫn thầm mong dù hanh hao trăng khuyết.

Cả một đời bàn chân đi mải miết,
Bao giờ về cùng người dệt mộng đây?

(Ngô Quốc Việt)

Lạc bước tương tư thả vào chiêù
Mây vàng theo gió lững lờ trôi
Con đường vắng lặng chiều hắt nắng
Thoáng thấy dáng ai cuối con đường

Em có từng lạc bước như anh
Trái tim xao xuyến đập liên hồi
Đôi mắt tương tư đầy nỗi nhớ
Một người không nên nhớ là em

Anh vẫn đi tìm một chữ “yêu”
Đường đời lạc lối anh vẫn bước
Nỗi cô đơn làm cho anh sợ
Mang trong mình nỗi nhớ không tên

(Văn Liêm)

Trong bâng khuâng…
sao nhớ em nhiều vậy?
Nỗi nhớ không tên…
sâu lắng lạ lùng…
Anh thẫn thờ đi tìm lời giải thích
Nỗi nhớ em – Tìm sao được ngọn nguồn?

Em là cả một kho tàng vô tận
Của những niềm vui và của những nỗi buồn…

(Nguyễn Khánh Chân)

Khi nắng hạ chênh vênh giọt nhớ
Nửa xuân thì mộng đã phai phôi
Người về nhặt lá vàng rơi
Tìm trong kí ức xa xôi một đời
Xưa ai đó bao lời ước hẹn
Dưới vầng trăng thề nguyện nên đôi
Chuyện tình tựa áng mây trôi
Mây bay bay mãi ta hoài ngàn năm .
Thu
Đêm vằn vặt trăng thu chếch bóng
Nghe trong lòng hụt hẫng nhớ ai
Bàng hoàng mộng vẫn chưa phai
Từ trong sâu thẳm hương say dâng trào
Nhậu một mình
Bia đã cạn mà sao sủi bọt
Sóng sánh vàng từng giọt lung linh
Đêm nay tưởng nhậu một mình
Nào ngờ cái nhớ quay thành mồi ngon
Chiều
Nắng đã tắt hoàng hôn cũng vội
Sợi tơ chiều len lỏi trong tim
Con thuyền rẽ sóng êm êm
Mờ trong nỗi nhớ không tên vào hồn
Nhớ
Ôi nhớ quá làm sao nhớ quá
Nhớ một thời cái thuở vàng son
Những chiều đánh trỏng tạt lon
Nằm dài bãi cỏ ngắm hoàng hôn rơi
Đời
Đời nhẹ, như là cơn gió thoảng!
Phù vân, nhưng khó thoát lụy phiền.
Trăm năm buồn nhớ luân phiên
Mai về ngồi toạ, bên triền nhớ nhau.
Nguyễn Khánh Chân

( Tonnuthihanh)

Khung trời tím chiều nay dường xa lạ
Cả bầu trời vần vũ quá nhiều mây
Lầm lũi đi tìm lại những thơ ngây
Sao mưa gió lại rủ bày giọt lệ?

Tím còn không, để tình yêu trần thế
Mãi thuỷ chung một nét thoảng trong đời
Góc nhỏ lòng vẫn máu đỏ cuồng phơi
Hy vọng sẽ trọn lời thề ngày cũ

Mây tím ơi, chút đợi chờ có đủ …
Để níu người biền biệt mãi ngàn xa
Kỷ niệm ươm từng thao thức đây mà
Sao lặng lẽ, bóng dấu in cô độc

Kìa gió thổi, thổi từng cơn khô khốc
Đẩy lạnh lùng trong nỗi nhớ không tên
Mắt hanh hao, phiền muộn lại vang rền
Đường phía trước, nhiều gập ghềnh vẫn bước

Tuổi muộn về, nhưng cánh chim Ô Thước
Chẳng cho lần tương ngộ với nhau sao?
Để biệt ly, từng lúc vẫy tay chào
Và mãi mãi, phương trời màu xa vắng…

Mây tím chờ, cuộc đời cho dấu lặng
Thôi quay đi, đừng trĩu nặng cõi lòng
Kiếp nhân sinh, đâu duyên nợ mà mong
Người chối bỏ, níu chờ là ảo vọng

Trên trần gian, sao chỉ hoài một bóng…

Những bài thơ yêu xa hài hước, dí dỏm nhất sẽ mang lại niềm vui sảng khoái, thú vị cho đối phương, giúp rút ngắn thời gian, khoảng cách và thêm hương vị cho mối tình đẹp. Cùng nhau đọc và cảm nhận những vần thơ hay, độc đáo này nhé.

Hoa thơm, Hoa đẹp, Hoa vẫn tàn.
Tình sâu, Tình nặng, Tình vẫn tan.

Rượu đắng, Rượu cay, Rượu vẫn hết.
Người Hứa, Người thề, Người vẫn quên…

Trăng lên..trăng tròn..trăng lại khuyết
Tuyết rơi..tuyết phủ..tuyết lại tan

Tình yêu như một que tăm.
Khi xong yến tiệc xỉa răng một hồi.

Tình yêu như một cái nồi.
Cái vung mà khít thì sôi rì rà.

Tình yêu như một chiếc phà.
Mỗi khi cập bến là ta hết đời.

Tình yêu như một cái chai.
Rót lắm cũng hết nên ai cũng thèm.

Tình yêu như một chiếc kèn.
Tò te cứ thổi vang rền loa loa.

Tình yêu như một bông hoa.
Ai ai cũng muốn hít hà khen thơm.

Tình yêu như một đống rơm.
Gặp mồi lửa cháy hương thơm ngọt ngào.

Tình yêu như thể tù lao.
Người ngoài dại dột vượt rào vô thăm.

Tình yêu như chiếc bút chì.
Lâu lâu không vót… tức thì vứt toi.

Tình yêu như một trò chơi.
Hỏi rằng nhân thế mấy người thắng đây?

Tình yêu như một sợi dây.
Chăng qua chăng lại có ngày đứt ra.

Tình yêu như cái bánh đa.
Ai đem nhúng nước thế là mất ăn.

Tình yêu như lốp với săm.
Săm mà bị hỏng lốp nằm với ai?

Rượu đắng, Rượu cay, Rượu vẫn hết.
Người Hứa, Người thề, Người vẫn quên…

Tình yêu như lốp với săm.
Săm mà bị hỏng lốp nằm với ai?

Tình yêu như một chiếc kèn.
Tò te cứ thổi vang rền loa loa.

Trăng lên..trăng tròn..trăng lại khuyết
Tuyết rơi..tuyết phủ..tuyết lại tan.

Tình yêu như món thịt gà
Người trẻ háo hức, người già chê dai.

Tình yêu như mắt với tai.
Nếu thiếu một đứa tương lai còn gì.

Tình yêu như một trò chơi.
Hỏi rằng nhân thế mấy người thắng đây?

Tình yêu như một sợi dây.
Chăng qua chăng lại có ngày đứt ra.

Tình yêu như cái bánh đa.
Ai đem nhúng nước thế là mất ăn.

Trên đây là những câu thơ hay về tình yêu xa được chúng tôi dày công tổng hợp. Nếu bạn yêu thích dòng cảm xúc này thì mời ghé thăm uct.edu.vn để cảm nhận thêm nhé. Chúng tôi xin chúc quý độc giả luôn vui vẻ, hạnh phúc nhé. Thân ái!

Related posts

Tập Thơ Chữ Hán vang danh của nhà thơ Hồ Chí Minh phần 7

admin

Bài thơ Tôi yêu miền Tây – Nhà thơ Dương Tuấn

admin

Bài thơ Phù Du – Nhà thơ Dương Hoàng

admin

Leave a Comment